CÔNG TY - Trang 195

30
Nguyên

- huýt sáo kiểu thổ dân



Lim đột nhiên biến mất. Mọi biện pháp liên lạc với cô hoàn toàn vô

nghĩa. Gọi vào mobile. Gửi tin nhắn qua YM. Gõ vài dòng trong e- mail.
Tất cả chỉ được đáp trả bằng sự im lặng. Vài buổi chiều trong tuần vừa qua,
thay vì đi thẳng về nhà, tôi nhận ra mình đang cho xe chạy lòng vòng gần
khu vực trường đại học của Lim. Trong đám đông những anh chàng cô nàng
sinh viên mỹ thuật công nghiệp ăn mặc sặc sỡ, bá vai nhau tràn ra vỉa hè
hoặc tụ tập từng đám nhỏ uống cà phê, không thấy bóng Lim đâu cả. Hệt
như cô nhóc quái quỷ đã tan biến vào bầu không khí nóng bức oi ả của buổi
chiều mùa hè. “Chẳng có gì nghiêm trọng. Chỉ là một designer tập sự nghỉ
việc không báo trước. Các dự án sẽ tìm được người thay thế” - Tôi lẩm bẩm
một mình, tự an ủi. Tuy nhiên, mỗi giờ khắc qua đi, ý nghĩ về cô nhóc
không phai mờ mà lại mạnh hơn, thậm chí còn gây nhói đau các đầu ngón
tay. Tôi biết chắc, không phải mối bận tâm công việc khiến tôi bất an mà
chính là cô, cái cô nhóc kỳ quái ấy, đã làm tôi không sao tập trung vào đống
công việc cần suy nghĩ tìm hướng giải quyết.

Một buổi chiều cuối tuần, cảm thấy không thể kiên nhẫn hơn được nữa,

tôi lục tung hồ sơ nhân viên. Mất một lúc, tôi mới tìm thấy số điện thoại nhà
Lim, và bấm nút gọi. Đang vào thời điểm chuẩn bị bữa cơm tối, tôi đoán
Lim chắc hẳn đang ở nhà. Nhưng trả lời máy là một giọng nói lớn tuổi. Mẹ
Lim tỏ ý ngờ vực, dò hỏi tôi là ai. Việc tôi là giám đốc Red Sun chừng như
chẳng gây cho bà ấn tượng mảy may. Vẫn giọng uể oải, bà cho biết Lim đi
học bình thường, chẳng đau ốm gì cả, chỉ có điều cô đã dặn là cô từ chối
các cuộc gọi đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.