CÔNG TY - Trang 219

34
Hoàng Anh

- đá nóng



Chuông điện thoại bàn vang lên đột ngột khiến tôi giật mình. Rời mắt

khỏi màn hình PC, tôi nhìn quanh. Phòng Sales vắng lặng, không một bóng
người. Tôi nhấc ống nghe. Một nhân viên tiếp tân rụt rè hỏi tôi có muốn cô
ta đặt hộ một hộp cơm văn phòng hay không. Tôi từ chối, cảm ơn và gác
máy. Mọi hôm, tôi vẫn tranh thủ vừa ăn, vừa giải quyết công việc. Nhưng
lúc này, bỗng dưng tôi chẳng muốn ăn gì sất. Không khí khô và lạnh. Nhiệt
độ trong phòng ở mức 26 độ mà tôi vẫn cảm thấy lạnh lẽo khó tả. Tôi với
tay lấy chiếc áo khoác hiệu Charming mặc ra ngoài chiếc áo chemise mỏng
thêu ren. Ngoài trời, bầu trời xám trắng, không một đám mây nào hiện hình.
Hệt như thành phố ngoài kia đang được trùm kín trong một tấm chăn dày
cộp, âm u. Gần sang mùa đông rồi ư? Tôi không rõ. Lâu lắm rồi, cuốn vào
công việc, tôi hoàn toàn đánh mất ý niệm về thời gian.

Càng về cuối năm, lượng công việc đổ dồn, với khối lượng nặng nề.

Không ít hôm, bước vào công ty từ 8h30, tôi ngồi trong cabin của mình vùi
đầu vào các hồ sơ tài liệu một mạch, chỉ đứng dậy vài lần để lấy trà nóng
hay ghé qua rest- room. Cho đến khi ngước lên, ngoài bức tường kính, bầu
trời đã chuyển về chiều. Có đêm, tôi nằm mơ thấy mình chiến đấu kiệt sức
với một gã khổng lồ. Tay chân gã khổng lồ ấy gắn đầy tên các dự án phóng
to in đậm. Tôi vung kiếm chặt được cánh tay nào của gã, thì lại mọc ra
nhiều hơn, nhanh hơn vô số cánh tay khác. Thật là một giấc mơ kỳ quặc và
đầy ám ảnh.

Thời sinh viên, tôi thường tự kiếm sách đọc thêm về công tác quản lý

con người như một thú vui, thoả mãn trí tò mò. Thế nhưng, thật may mắn,
các bài học về nhân sự trở nên cực kỳ hữu dụng với tôi trong thời điểm này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.