CÔNG TY - Trang 224

Chưa bao giờ tôi khiếp đảm và nhục nhã như lúc này. Đôi môi Peter áp
mạnh lên môi tôi. Không phải là nụ hôn. Chỉ là sự giày vò, cắn xé. Một trò
chiếm đoạt và làm nhục cố ý. Bất thần, ông ta rời ra, bàn tay xé toạc lớp ren
mỏng trên áo chemise của tôi. Lau sạch môi, ông ta quay lưng bước đi, bỏ
lại tôi đứng im, tái xám. Mọi việc diễn ra chóng vánh, đến mức tôi cũng
không kịp hiểu thực chất điều gì đang diễn ra nữa. Khi bóng Peter khuất sau
cửa, tôi mới run rẩy ngồi xuống ghế. Thân thể tôi co quắp theo một mệnh
lệnh vô hình, như muốn thu nhỏ và biến đi. Tôi cài cao nút áo khoác ngoài,
che đi lớp áo trong toạc rách ngay trước khi các nhân viên sales trở về
phòng.

Tôi ngồi im, mắt mở trừng trừng. Tôi không khóc, nhưng hơi thở trong

ngực tôi nghẹn lại. Mobile của tôi lại đổ nhạc. Kat Trần gọi từ sân bay.
Nghe giọng tôi, cô ta ngờ vực:

- You đang khóc sao, Hoàng Anh?
- Không.
- Đừng khóc! Tháng sau, theo kế hoạch gia đình, mình và anh Nguyên

tổ chức đám cưới. Mình phải về nhà bàn bạc mọi việc, kiếm cách giải quyết
ổn thoả, rồi sẽ quay lại Việt Nam ngay thôi mà. You chờ mình về, okay?

Tôi đặt mobile lên bàn. Đột nhiên, tôi lạnh run cầm cập. Mọi âm thanh,

màu sắc lùi xa hàng ngàn mét. Chung quanh tôi, bỗng chỉ hiện diện vô số
hòn đá màu đen, nóng rực. Chúng bắt đầu xếp hàng, chuyển động chầm
chậm, rồi tăng tốc, quay vù vù quanh đầu tôi như một bầy côn trùng cuồng
loạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.