CÔNG TY - Trang 273

đó, tôi đã già nua, đã mệt mỏi. Liệu tôi còn hào hứng và cảm thấy hạnh
phúc để tận hưởng tất cả những điều ấy không?

Tôi chạy xe về nơi đang trú ngụ chung với Kat. Cô bạnở nhà. Ngọn đèn

phòng khách toả sáng vàng dịu. Kat ngồi co chân trong góc sofa, hút thuốc.
Gò má đôi khi hóp lại. Bóng tối và ánh sáng mờ ảo khiến gương mặt nhìn
hệt một đầu lâu. Trên bàn salon, cái áo cưới lôi ra khỏi hộp, nằm sõng sượt.
Màu trắng của cái áo làm đôi mắt tôi như muốn vỡ bung ra. Sáng mai, họ
làm lễ ở nhà thờ. Giữa tuần, họ sẽ đãi tiệc ở khách sạn. Tôi nhớ như in mọi
chi tiết trong tấm thiệp cưới. Cắn chặt môi, tôi đi nhanh về phía cầu thang.
Bất thần, cái đầu lâu trong góc phòng khách nhỏm bật dậy. Kat vứt đầu mẩu
thuốc vào cái gạt tàn, chạy ra chặn ngang trước mặt tôi:

- Có chuyện gì mà you ủ dột vậy?
- Không sao, chuyện nhỏ thôi! - Tôi nhìn đăm đăm về phía cái áo cưới.
- Nói đi! - Kat quát lên.
- Mình đang tính chuyện mua nhà - Tôi nói thẳng - Khi you lấy chồng

rồi, mình không thể ở trọ chỗ này được nữa.

- You đang lo âu vì không đủ tiền, phải không? - Kat hỏi không rào

đón, bàn tay cô áp lên gương mặt tôi.

- Đúng vậy. Mình đang nghĩ cách vay ngân hàng.
- Không cần phải thế! - Kat cười. Đôi môi cô rất gần gương mặt tôi -

Hãy lấy tiền của mình. Đừng nghĩ gì cả.

Đột nhiên, gánh nặng trên vai rơi xuống. Sao tôi không nhớ đến Kat

nhỉ, cô ta luôn sẵn lòng vì tôi mà. Tôi mỉm cười khoan khoái. Kat có đề
nghị nhỏ. Cô ta muốn tôi mặc thử áo cưới. Kat giúp tôi mặc áo trước
gương, chậm rãi. Những lớp vải ren mềm mượt, toả rộng trên sàn gỗ như
bọt sóng. Màu trắng tinh khiết nhưng ma quái. Nhìn mình trong gương, mắt
tôi mở to. Hơi thở Kat nóng hổi, mơn man trên cổ tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.