CÔNG TY - Trang 54

giành cho Hoàng Anh. Ôi, nhưng tất cả chỉ là những đồn thổi vô căn cứ.
Tôi nói khẽ với Hoà:

- Anh đừng buồn quá. Có thể chị ấy bị áp lực công việc nên muốn tạm

xa anh. Anh cứ kiên nhẫn.

Tôi đẩy ly cà phê về phía Hoà. Anh uống chậm chạp, đứng dậy ra quầy

thanh toán, rồi ngoảnh nhìn tôi ánh mắt tuyệt vọng trước khi bước ra cổng.
Tôi vội vã chạy theo, lấy số điện thoại của anh, kèm lời nhắn duy nhất mà
tôi nghĩ ra lúc ấy: “Em sẽ nhá máy để anh biết số của em. Nếu cần giúp gì,
gọi em, anh Hoà nhé!”. Anh ta bước đi, dáng vẻ cô độc đến nỗi tim tôi nhói
đau.

Ăn xong bữa sáng, tôi sẽ về nhà làm việc tiếp rồi tập mấy bản nhạc mới

trên cây cello. Bất chợt điện thoại rung lên. Số của Hoàng Anh. Tôi ngỡ chị
ấy sẽ hỏi tôi về Hoà, hay tâm sự đôi chút về tình yêu tan vỡ. Nhưng với
cách nói khẩn thiết đượm bí mật, Hoàng Anh chỉ hỏi tôi chi tiết về lần tôi
tình cờ nhìn thấy Ms. Bảo và một người đàn ông lạ trong tầng hầm để xe
cao ốc. Có việc gì thế nhỉ? Tại sao lại hỏi những chuyện ấy vào sáng chủ
nhật tươi đẹp thế này? Dù hơi tò mò, tôi vẫn nói lại với cô bạn tất cả những
gì tôi đã nghe thấy. Đột nhiên, giữa những câu nói của Hoàng Anh, tai tôi
chợt bắt được ấm vang tiếng cười, hơi thở mạnh thoáng qua của một người
đàn ông. Không, tôi chẳng nhầm lẫn đâu. Cách phát âm đó. Cung giọng đó
không của ai khác, ngoài Peter Yeo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.