CỌP TRẮNG - Trang 102

Cảnh sát biết chính xác phải tìm tôi ở đâu. Họ sẽ tìm thấy tôi đang nghiêm
túc bỏ phiếu trong ngày bầu cử tại điểm bỏ phiếu ở trường học trong làng
Laxmangarh thuộc huyện Gaya, như tôi đã làm trong mỗi kì bầu cử cấp địa
phương, tiểu bang và tổng tuyển cử kể từ khi tôi mười tám tuổi.

Tôi là cử tri trung thành nhất Ấn Độ, ấy vậy mà tôi vẫn chưa biết bên trong
phòng bỏ phiếu nó ra làm sao.

***

Giờ thì, mặc dù sắp có bầu cử ở Dhanbad, cuộc sống vẫn tiếp diễn như
thường lệ bên trong bốn bức tường của nhà lão Cò. Lão thở dài khi đôi chân
bị nhấn vào nước ấm; trò chơi cricket và cầu lông vẫn diễn ra xung quanh
lão; còn tôi thì vẫn tận tình tắm rửa sạch sẽ cho hai con chó Pomeran.

Rồi một ngày nọ, một khuôn mặt quen thuộc xuất hiện tại cổng. Vijay, tay
bán vé xe buýt từ Laxmangarh. Người anh hùng trong tuổi thơ tôi và lần
này, trong một bộ đồng phục mới. Y mặc toàn đồ trắng, đội một chiếc mũ
Nehru trên đầu, nhẫn vàng ròng đeo kín mít tám ngón tay!

Dịch vụ công quả là một công việc béo bở đối với y.

Tôi đứng chờ ở cổng và nhìn theo. Lão Cò đích thân ra tiếp Vijay, và cúi
mình trước y - một địa chủ cúi mình trước con trai người chăn lợn! Sự kì
diệu của nền dân chủ!

Hai ngày sau, đảng viên Đại Xã hội đến nhà.

Cả nhà nhặng lên vì cuộc thăm viếng này. Ông Ashok đứng ở cổng, chờ đợi
với vòng hoa nhài. Anh trai và bố ông ta đứng cạnh.

Một chiếc xe ô tô trờ đến cổng, cửa xe mở ra, và rồi khuôn mặt mà tôi đã
nhìn thấy trên triệu tấm áp phích bầu cử kể từ khi tôi còn bé xuất hiện - tôi
trông thấy đôi má phúng phính, mái tóc bạc trắng tua tủa, đôi hoa tai dày
cộm bằng vàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.