CỌP TRẮNG - Trang 139

Tối hôm sau, ông Ashok và bà Pinky cãi nhau lúc xuống lối vào, cãi nhau
lúc lên xe, và tiếp tục cãi nhau suốt thời gian tôi lái chiếc Honda City từ
Cao ốc Buckingham Dãy B ra ngoài đại lộ.

“Ta đi đến khu mua sém

[18]

hả ông?” Tôi cất tiếng hỏi lúc họ im lặng.

Bà Pinky bật ra một tiếng cười ngắn, lảnh lót.

Tôi đã quen với những phản ứng như thế từ bà ta, không phải từ ông ấy -
nhưng lần này ông cũng tham gia.

“Không phải khu mua sém, là khu mua sắm,” ông ấy nói. “Nhắc lại xem.”

Tôi cứ nói “khu mua sém”, còn họ cứ bảo tôi nhắc lại, rồi cười rũ rượi mỗi
lần tôi nói sai. Cuối cùng họ lại nắm tay nhau. Vậy là sự nhục nhã của tôi
cũng có tác dụng đấy chứ - ít ra tôi thấy vui vì điều đó.

Họ xuống xe, đóng sầm cửa, đi vào khu mua sắm; một nhân viên canh gác
cúi chào khi họ đến gần, rồi những chiếc cửa kính tự động mở ra và nuốt
chửng họ vào trong.

Tôi không rời khỏi xe: ngồi trong đây giúp tôi tập trung tốt hơn. Tôi nhắm
mắt lại.

Khu mua súm.

Không, không phải thế.

Khu mua sóm.

Khu mua sám.

“Chuột Đồng! Xuống xe lại đây mau!”

Một nhóm nhỏ tài xế đang vây thành vòng tròn ngoài bãi đỗ xe của khu
mua sắm. Một đứa trong bọn hét gọi tôi, tay vẫy một quyển tạp chí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.