CỌP TRẮNG - Trang 146

ăn bốc mùi từ những chiếc hộp giấy bồi mà cánh nhà giàu say mê điên
cuồng.

Bà ta cười ngất khi trông thấy tôi mặc trang phục đó, cúi xuống trước mặt
bà với chiếc hộp giấy bồi. Tôi phục vụ họ, rồi sau đó, như ông Ashok đã
căn dặn, đứng khoanh tay chờ đợi gần bức chân dung Cuddles và Puddles.

“Ashok,” bà nói. “Bây giờ nghe nhé. Balram, chúng ta đang ăn món gì
đây?”

Tôi biết đấy là cái bẫy, nhưng tôi còn làm được gì? - tôi đành trả lời.

Hai người họ phá ra cười nắc nẻ.

“Nói lại lần nữa đi, Balram.”

Họ lại cười.

“Đó không phải là piJJA. Đó là piZZa. Nói cho đúng xem.”

“Gượm đã - em cũng đang phát âm sai rồi. Có chữ T ở giữa. Peet.Zah.

“Đừng chỉnh tiếng Anh của em, Ashok. Không có chữ T trong pizza. Nhìn
chiếc hộp xem.”

Tôi phải nín thở trong lúc đứng đấy chờ họ ăn xong. Món này bốc mùi kinh
quá.

“Nó cắt bánh xấu quá. Em không hiểu nổi làm sao nó lại xuất thân từ giai
cấp thợ nấu ăn được.”

“Em mới đuổi việc đầu bếp. Làm ơn đừng đuổi anh chàng này luôn - cậu ta
là người thật thà.”

Khi họ ăn xong, tôi dẹp thức ăn trên đĩa rồi rửa bát. Từ cửa sổ nhà bếp, tôi
có thể thấy con đường chính của Gurgaon, ngập trong ánh đèn từ các khu
phố mua sắm. Một trung tâm mua sắm mới vừa khai trương ở cuối con
đường, xe cộ đang chen chúc nhau vào cổng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.