CỌP TRẮNG - Trang 159

RẰNG TÔI ĐÃ LÁI CHIẾC XE ĐÂM PHẢI MỘT NGƯỜI, HOẶC
NHIỀU NGƯỜI, HOẶC NGƯỜI VÀ VẬT KHÔNG XÁC ĐỊNH, VÀO
ĐÊM 23 THÁNG 1 NĂM NAY. RẰNG SAU ĐÓ TÔI ĐÃ HOẢNG LOẠN
VÀ TỪ CHỐI THỰC HIỆN NGHĨA VỤ CỦA MÌNH LÀ ĐƯA BÊN
HOẶC CÁC BÊN BỊ THƯƠNG ĐẾN PHÒNG CẤP CỨU CỦA BỆNH
VIỆN GẦN NHẤT. RẰNG KHÔNG CÓ NGƯỜI NÀO KHÁC TRÊN XE
VÀO THỜI ĐIỂM XẢY RA TAI NẠN. RẰNG TÔI CHỈ CÓ MỘT MÌNH
TRONG XE, VÀ MỘT MÌNH CHỊU TRÁCH NHIỆM VẾ TẤT CẢ
NHỮNG GÌ XẢY RA.

TÔI XIN THỀ TRƯỚC THƯỢNG ĐẾ LÒNG LÀNH RẰNG TÔI LẬP
BẢN TUYẾN BỐ NÀY KHÔNG CHỊU SỰ ÉP BUỘC VÀ GỢI Ý CỦA
AI.

CHỮ KÍ HOẶC VÂN TAY:

(BALRAM HALWAI)

TUYÊN BỐ LẬP VỚI SỰ CHỨNG KIẾN CỦA CÁC NHÂN CHỨNG
SAU:

KUSUM HALWAI, TỪ LÀNG LAXMANGARH, HUYỆN GAYA

CHAMANDAS VARMA, LUẬT SƯ, TÒA ÁN TỐI CAO DELHI

Mỉm cười âu yếm với tôi, Cầy Mangut nói, “Chúng ta đã báo gia đình cậu
rồi. Bà của cậu, tên bà ta là gì ấy nhỉ?”

“...”

“Ta không nghe thấy.”

“...m.”

“Phải, đúng rồi. Kusum. Ta đã lái xe xuống Laxmangarh - đường xấu quá,
nhỉ? - và đích thân giải thích mọi chuyện với bà ta. Một bà lão khá là hay
ho.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.