CỌP TRẮNG - Trang 166

Trại giam sẽ như thế nào? Đó là tất cả những gì mà tôi có thể nghĩ đến. Tôi
sẽ phải dùng chiến thuật nào để thoát khỏi những kẻ to cao, lông lá, cáu bẩn
mà tôi sẽ gặp ở trong đấy?

Tôi nhớ lại một câu chuyện từ Tuần san Giết người kể về một người bị tống
vào tù giả vờ mình bị AIDS để khỏi bị kẻ nào chơi. Quyển tạp chí ấy đâu
rồi - giá mà tôi có nó ở đây bây giờ, tôi có thể sao chép chính xác câu chữ
của y, cử chỉ của y! Nhưng nếu tôi nói mình bị AIDS, liệu bọn chúng có
cho rằng tôi là thằng chơi bời phóng đãng - và còn chơi tôi hơn nữa?

Tôi bị nhốt. Qua những lỗ kim trên màn, tôi ngồi ngó trừng trừng vào
những dấu vết của bàn tay vô danh đã gắn tấm thạch cao lên tường trong
phòng.

“Chuột Đồng!”

Môi Bạch Biến đã đến trước cửa phòng tôi.

“Chủ mày đang rung chuông như điên kìa.”

Tôi vùi đầu vào gối.

Hắn đi vào phòng và áp khuôn mặt đen với đôi môi hồng lên tấm màn.
“Chuột Đồng, mày ốm hả? Bệnh thương hàn à? Hay là tiêu chảy? Sốt xuất
huyết?”

Tôi lắc đầu. “Tao không sao.”

“Vậy thì được rồi.”

Với một nụ cười toe toét trên đôi môi bệnh, hắn bỏ đi.

Tôi đi lên như một kẻ tiến đến giá treo cổ - leo cầu thang, vào khu chung
cư, rồi đi thang máy lên tầng mười ba.

Cầy Mangut mở cửa. Lần này trên mặt ông ta chẳng nở nụ cười - không
một dấu hiệu cho thấy ông ta đã tính toán gì cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.