CỌP TRẮNG - Trang 181

Tôi thu chân lên ghế, ngồi thế hoa sen, và nói, “Om,” hết lần này đến lần
khác. Buổi tối hôm ấy tôi đã ngồi bao lâu trong xe với hai mắt nhắm lại và
chân xếp bằng như Phật, tôi thật không biết, nhưng tiếng cười hinh hích và
tiếng cào vào xe khiến tôi mở mắt. Toàn thể bọn tài xế đã tụ tập quanh tôi -
một đứa đang lấy móng tay cào lên cửa kính. Có đứa đã bắt gặp tôi ngồi tư
thế hoa sen trong chiếc xe đóng kín. Bọn chúng nhìn tôi trân trối như thể tôi
là con vật gì trong vườn thú.

Tôi bỏ thế hoa sen ngay lập tức. Tôi nhe răng cười - đi ra khỏi xe trước một
loạt những cái đấm và giúi tay, những tiếng cười chói tai, ngoan ngoãn để
chúng muốn làm gì thì làm trong lúc lẩm bẩm, “Chỉ thử chút thôi, yoga đấy
- người ta chiếu trên tivi suốt mà, đúng không?”

Chiếc Chuồng Gà đã có tác dụng. Đám đầy tớ phải ngăn cản những đầy tớ
khác biến thành nhà cải cách, kẻ thử nghiệm hay người khởi nghiệp.

Vâng, đó là một thực tế buồn, thưa thủ tướng.

Chiếc chuồng được canh gác từ bên trong.

Thưa thủ tướng, xin ngài thứ lỗi - điện thoại tôi đang reo.

Tôi sẽ quay lại sau một phút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.