CỌP TRẮNG - Trang 198

“Chắc ông anh chẳng bao giờ đoán được giai cấp của cậu ta cấm uống rượu,
nhỉ?”

Tôi siết nắp chai rượu rồi đặt nó cạnh hộp số. Tôi nghe tiếng ly leng keng
phía sau và hai giọng nói cất lên, “Cạn!”

“Đi nào,” tay trợ lý bộ trưởng nói. “Đi đến Sheraton nào, tài xế. Ở đấy có
một nhà hàng rất ngon nằm dưới hầm, Ashok ạ. Nơi yên tĩnh. Chúng ta sẽ
vui vẻ ở đó.”

Tôi mở chìa khóa và đưa quả trứng Honda City đen lăn bánh lên những con
đường của New Delhi.

“Một chiếc xe cũng như một chốn thiên đường. Tôi không tin nổi ông chưa
từng làm thế.”

“Chà, ông chưa bao giờ thử chuyện này ở Mỹ - phải không nào?”

“Đây là toàn bộ cái lợi khi ở Delhi, chú em à!”

Gã béo vỗ đùi ông Ashok.

Gã nhấp một ngụm, rồi nói, “Tình hình ông thế nào, Ashok?”

“Dạo này buôn bán than đá. Người ta nghĩ đấy là công nghệ duy nhất đang
bùng nổ. Nhưng mà than đá - truyền thông chẳng chú ý gì đến than đá nhỉ?
Người Trung Quốc tiêu thụ than đá như điên và giá than đang tăng ở khắp
nơi. Các triệu phú đang mọc lên khắp bốn phương tám hướng.”

“Chắc rồi, chắc rồi,” gã béo đáp. “Hiệu ứng Trung Quốc.” Gã ngửi ly của
mình. “Nhưng ở Delhi khi nói tình hình thì không phải là nhắc đến chuyện
đấy, chú em ạ!”

Gã tay sai của bộ trưởng mỉm cười. “Về cơ bản, điều tôi đang hỏi ông là, ai
đang phục vụ ông - ở dưới đấy?” Gã chỉ tay xuống một bộ phận trên người
ông Ashok mà gã chẳng việc gì phải chỉ vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.