CỌP TRẮNG - Trang 199

“Tôi ly thân rồi. Đang làm thủ tục ly dị.”

“Tôi rất tiếc khi nghe thế,” gã béo nói. “Hôn nhân là một cơ chế tốt. Mọi
thứ ở nước này đều tan rã hết cả. Gia đình, hôn nhân - mọi thứ.”

Gã nhấp một ngụm whisky nữa rồi bảo, “Nói xem nào, Ashok, ông có nghĩ
rằng sẽ có nội chiến ở đất nước này không?”

“Tại sao ông anh nói vậy?”

“Bốn ngày trước, tôi dự một phiên tòa ở Ghaziabad. Thẩm phán đưa ra một
mệnh lệnh mà đám luật sư không thích, và bọn họ cứ thế từ chối chấp thuận
mệnh lệnh của ông ta. Họ phát rồ - họ lôi thẩm phán xuống đập cho một
trận, ngay trong tòa án của ông ấy. Vụ việc không được lên báo. Nhưng tôi
tận mắt chứng kiến. Nếu người ta bắt đầu đánh cả thẩm phán - ngay trong
tòa của các ông ấy - thì tương lai đất nước chúng ta sẽ ra sao?”

Một vật lạnh như đá chạm vào cổ tôi. Gã béo đang dùng ly cọ xát vào tôi.

“Một ly nữa, tài xế.”

“Vâng, thưa ông.”

Ngài đã bao giờ thấy chiêu này chưa, thủ tướng? Một người một tay cầm vô
lăng, tay kia nhấc chai whisky lên, trườn nó qua vai, rồi rót vào ly, trong lúc
xe vẫn đang di chuyển, không đổ một giọt! Kĩ năng cần có của một tài xế
Ấn Độ! Không những phải có phản xạ tốt, khả năng nhìn trong bóng tối, và
lòng kiên nhẫn vô hạn, mà y còn phải là một người phục vụ rượu cừ khôi!

“Ông có muốn uống thêm không ạ?”

Tôi liếc nhìn gã tay sai của bộ trưởng, nhìn vào những nếp thịt nung núc
nhem nhúa dưới cằm gã - rồi liếc nhìn con đường để đảm bảo mình không
sắp sửa đâm sầm vào vật gì.

“Rót một ly cho chủ mày đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.