CỌP TRẮNG - Trang 201

Gã béo móc điện thoại di động ra và bấm số. Ánh đèn điện thoại tạo thành
vòng hào quang màu xanh trên mặt gã.

“Cô nàng ở đấy rồi. Chúng ta đến gặp đi. Cô nàng là một người cực kì hấp
dẫn, tôi bảo với ông. Giống hệt cô diễn viên người Mỹ gì đấy. Ông có ba
mươi nghìn đấy không?”

“Không. Nghe đây. Tôi đang hẹn hò với người khác. Tôi không phải là...”

“Không vấn đề. Bây giờ tôi trả. Ông trả lại sau cũng được. Cứ cho vào
phong bì trong lần tiếp theo ông đưa bộ trưởng.” Gã đặt tay lên tay ông
Ashok và nháy mắt, đoạn chồm tới chỉ đường cho tôi. Tôi nhìn ông Ashok
trong kính chiếu hậu thật nghiêm khắc.

Một con điếm? Thứ đấy dành cho những người như tôi, thưa ông. Ông có
chắc mình muốn loại này không?

Tôi ước gì mình có thể nói thẳng với ông ấy điều này - nhưng tôi là ai chứ?
Chỉ là tài xế.

Tôi làm theo lệnh của gã béo. Ông Ashok không nói gì - chỉ ngồi đấy mút
whisky như một đứa bé uống soda. Có lẽ ông ấy nghĩ đấy chỉ là trò đùa,
hoặc có lẽ ông ấy quá sợ gã béo nên không dám khước từ.

Nhưng tôi sẽ bảo vệ danh dự của ông ấy cho đến chết. Bọn chúng đã làm
hỏng ông.

Gã béo bảo tôi lái xe đến một nơi ở Greater Kailash - một khu nhà ở của
những con người thuộc đẳng cấp trên tại Delhi. Gã hướng dẫn tôi đến nơi
đấy, lấy chiếc ly lạnh như đá chạm vào cổ tôi mỗi khi muốn tôi đổi hướng
xe. Khu nhà to bằng một tiểu cung điện, có những cột thạch cao trắng ở
phía trước. Nhìn lượng rác thải vứt bên ngoài tường nhà, ngài biết ngay
người giàu sống ở đây.

Gã béo giữ cửa mở trong lúc nói chuyện điện thoại. Năm phút sau gã đóng
sầm cửa. Tôi khịt mũi. Một mùi nước hoa kì dị ùa vào phía sau xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.