CỌP TRẮNG - Trang 223

“Vâng, thưa ông.”

Chúng tôi đứng cạnh nhau trong thang máy. Khi mở cửa căn hộ, ông ta chỉ
xuống sàn nhà. “Tự nhiên đi.”

Tôi ngồi xổm dưới bức ảnh của Cuddles và Puddles và kẹp tay giữa hai gối.
Ông ta ngồi xuống ghế, tựa mặt vào lòng bàn tay, rồi cứ thế nhìn tôi trân trối.

Lông mày ông nhíu lại. Tôi có thể thấy một suy nghĩ đang hình thành trong
đầu ông ta.

Ông ta đứng dậy, đi về phía tôi đang ngồi, rồi quỳ xuống một gối. Ông ta hít
không khí.

“Hơi thở mày có mùi hạt hồi.”

“Vâng, thưa ông.”

“Người ta nhai thứ đó để giấu mùi rượu trong hơi thở. Mày có uống không
đấy?”

“Không ạ. Giai cấp của con không cho uống rượu.”

Ông ta tiếp tục ngửi, càng lúc càng tiến sát tôi hơn.

Tôi hít một hơi sâu; giữ nó trong bụng; rồi tôi ép nó ra, bằng một cái ợ, vào
ngay mặt ông ta.

“Tởm quá, Balram,” ông ta nói với một ánh mắt kinh hãi. Ông ta đứng lên
và lùi lại hai bước.

“Xin lỗi ông.”

“Cút đi!”

Tôi bước ra mà người vã mồ hôi.

Ngày hôm sau, tôi chở ông ta và ông Ashok đến nhà của một bộ trưởng hay
quan chức nào đấy ở New Delhi; họ đi ra với chiếc túi đỏ. Sau cùng, tôi đưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.