CỌP TRẮNG - Trang 231

Một người têm trầu ngồi trên sạp gỗ bên ngoài cánh cửa màu xanh lòe loẹt
của một nhà chứa, dùng dao phết gia vị lên những chiếc lá trầu ướt vừa lấy
lên từ bát nước, đấy là bước đầu tiên trong quá trình chuẩn bị trầu; trong
khoảnh vuông nhỏ bên dưới sạp của ông ta là một người đàn ông khác, đang
đun sữa trong một chiếc lọ trên ngọn lửa xanh kêu xì xì của bếp gas.

“Chú mày bị làm sao thế? Nhìn vào mấy cô này đi.”

Gã dắt gái, một người đàn ông nhỏ thó có chiếc mũi to mọc chi chít mụn cóc
đỏ, đã nắm lấy cổ tay tôi.

“Xem chừng chú mày đủ sức chi cho gái ngoại. Chọn một em Nepal đi. Mấy
em này không đẹp sao? Nhìn lên mấy em đi, chú em!”

Gã nắm cằm tôi - có lẽ gã nghĩ tôi là trai tơ ngơ ngác lần đầu phiêu lưu đến
đây - và ép tôi ngước lên.

Những cô Nepal trên đấy, sau cánh cửa sổ có song sắt, thật sự rất đẹp: da rất
sáng với đôi mắt kiểu Trung Hoa khiến đàn ông Ấn Độ chúng tôi chết mê
chết mệt. Tôi hất tay gã dắt gái khỏi mặt mình.

“Chọn một cô cũng được! Chọn tất cả cũng xong! Chú mày chưa đủ nam
tính sao?”

Thông thường thế này thôi đã đủ khiến tôi bổ nhào vào nhà chứa, quát tháo
ầm ĩ.

Nhưng đôi khi phần con nhiều nhất trong một người lại có thể là phần tốt
nhất bên trong gã ấy. Từ thắt lưng tôi trở xuống, chẳng có thứ gì nhúc nhích.

Lũ này giống như vẹt trong lồng. Chẳng khác nào con thú này chơi con thú
kia.

“Nhai trầu nào - sẽ có tác dụng nếu chú em không dựng nó lên được!” người
bán trầu hét to từ sạp của mình. Ông ta giơ lên một lá trầu tươi còn ướt, rồi
lắc tay để những giọt nước bắn vào mặt tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.