CỌP TRẮNG - Trang 24

Nhưng xin có đôi lời về tấm áp phích gốc. Tôi tìm thấy nó ở một ga tàu hỏa
tại Hyderabad, giai đoạn mà tôi chẳng đem gì theo - trừ một chiếc túi màu
đỏ rất nặng - và đang từ Delhi xuống Bangalore. Tôi đã cất bản gốc ngay tại
căn phòng này, trong ngăn kéo của chiếc bàn này, suốt một năm. Một hôm
cậu lao công vào dọn dẹp đồ của tôi, và suýt nhìn thấy tấm áp phích. Tôi
không phải người nặng lòng, thưa ngài Gia Bảo. Doanh nhân không được
phép như thế. Vì vậy tôi ném vật ấy đi - nhưng trước đó, tôi nhờ người chỉ
cho mình cách scan ảnh - và ngài biết người Ấn Độ chúng tôi học công
nghệ nhanh như vịt gặp nước. Chỉ mất một, hai giờ. Tôi thuộc tuýp người
hành động, thưa ngài. Và nó đây, trên màn hình, trước mặt tôi:

CẦN TRỢ GIÚP TÌM NGƯỜI MẤT TÍCH

Công chúng xin chú ý người đàn ông trong ảnh tên Balram Halwai, tên
thường gọi MUNNA, con trai phu xe Vikram Halwai, đang bị truy nã
để thẩm vấn. Tuổi: Từ 25 đến 35. Màu da: Đen. Kiểu mặt: Trái xoan.
Chiều cao: Khoảng năm foot bốn inch (1,62m). Dáng người: Gầy, nhỏ
con.

E hèm, điều này không còn thực sự chính xác nữa, thưa ngài. Chi tiết “mặt
đen” thì vẫn đúng - dù tôi đang định thử vài ba loại kem làm trắng da mà
dạo này người ta vừa tung ra để đàn ông Ấn Độ cũng trắng trẻo như người
phương Tây - nhưng những thứ còn lại, trời đất ơi, thảy đều vô nghĩa. Cuộc
sống ở Bangalore rất tốt - đồ ăn phủ phê, lại còn bia rượu, hộp đêm, biết nói
sao nhỉ! “Gầy” và “nhỏ con” - ha! Dạo này tôi phát tướng rồi! “Béo” và
“bụng phệ” thì chính xác hơn.

Nhưng hãy tiếp tục nào, chúng ta không có thì giờ cả đêm. Tôi nên giải
thích phần này ngay bây giờ.

Balram Halwai, tên thường gọi MUNNA...

Thế này, ngày đầu tiên đi học, thầy giáo bắt tất cả bọn con trai chúng tôi
xếp hàng rồi đi đến bàn của thầy để ông điền tên vào sổ. Khi tôi nói tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.