CỌP TRẮNG - Trang 243

Dharam là một chú nhóc ít nói. Nó không đòi hỏi tôi bất cứ điều gì, nó ngủ
trên sàn khi tôi bảo, nó tự lo việc của mình. Cảm thấy tội lỗi vì việc đã làm,
tôi đưa nó đến quán trà.

“Bây giờ ai đang dạy ở trường, Dharam? Vẫn là ông Krishna à?”

“Vâng, thưa cậu.”

“Ông ta còn ăn cắp tiền đồng phục và thức ăn không?”

“Còn ạ.”

“Hay thật.”

“Cháu đi học được năm năm thì bà nội bảo thế đủ rồi.”

“Để xem mày học được gì trong năm năm nào. Mày biết bảng cửu chương
tám không?”

“Có ạ.”

“Đọc nghe nào.”

“Tám lần một là tám.”

“Cái đấy dễ nhỉ - tiếp theo là gì?”

“Tám lần hai mười sáu.”

“Đợi đã.” Tôi đếm ngón tay để xem nó tính đúng không. “Được rồi. Tiếp
đi.”

“Gọi cho tao một tách trà nhé?” Môi Bạch Biến ngồi xuống cạnh tôi. Hắn
mỉm cười với Dharam.

“Đi mà gọi lấy,” tôi nói.

Hắn bĩu môi. “Đấy là cách mày nói chuyện với tao đấy à, anh hùng giai cấp
lao động?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.