CỌP TRẮNG - Trang 255

muốn làm giống những người khác - ném đá vào con hà mã để khiến nó
động đậy - nhưng tôi bảo nó đấy là một việc rất tàn nhẫn. Hà mã nằm trong
bùn và chẳng làm gì cả - đó là đặc tính tự nhiên của chúng.

Hãy để con vật sống như con vật; để con người sống như con người. Đấy là
toàn bộ triết lý sống của tôi tóm gọn trong một câu.

Tôi bảo Dharam đã đến lúc về, nhưng nó phụng phịu van nài. “Năm phút
nữa nhé, cậu.”

“Được rồi, năm phút.”

Chúng tôi đến một khu đất được rào chắn kĩ lưỡng có những thanh tre dài,
và ở đấy - qua khe hở của những cây tre - là một con cọp đang rảo bước tới
lui trên một đường thẳng.

Không phải loại cọp thông thường.

Loài vật mà mỗi thế hệ chỉ có một con trong rừng.

Tôi nhìn theo bước đi của nó đằng sau những thanh tre. Những sọc đen và
bộ lông trắng lấp lóa dưới ánh mặt trời lóe sáng qua những khe hở của rặng
tre tối; giống như xem đoạn quay chậm của bộ phim trắng đen. Nó cứ đi tới
đi lui trên một cung đường - từ đầu này của các thanh tre đến đầu kia, rồi
quay lại và lặp lại lần nữa, với chính xác cùng một khoảng cách, như một
con vật mắc phải lời nguyền.

Nó đang thôi miên chính mình khi đi như thế - đấy là cách duy nhất giúp nó
chịu đựng chiếc lồng này.

Rồi con vật sau những thanh tre ngừng chuyển động. Nó quay mặt về phía
mặt tôi. Mắt nó bắt gặp mắt tôi, như mắt ông chủ từng nhiều lần bắt gặp mắt
tôi trong kính xe.

Ngay lập tức, con cọp biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.