CỌP TRẮNG - Trang 258

dẫn đến điểm trên đỉnh đầu nơi những sợi tóc mọc ra.

“Đứng thẳng dậy.”

Tôi xoay người nó một vòng tròn. Tôi lại thả đồng rupee xuống.

“Nhặt lên lần nữa xem nào.”

Tôi nhìn điểm ấy.

Bảo nó ngồi ở góc phòng và nhìn theo tôi, tôi đi vào trong chiếc màn ngăn
muỗi, khoanh chân lại, nhắm mắt, chạm lòng bàn tay xuống đầu gối, và hít
vào.

Tôi không biết mình ngồi như Đức Phật mất bao lâu, nhưng nó kéo dài đến
khi một người hầu hét to bảo tôi bị gọi ở cửa trước. Tôi mở mắt - Dharam
đang ngồi trong góc phòng, nhìn tôi.

“Lại đây,” tôi bảo - tôi ôm nó, rồi nhét mười rupee vào túi nó. Nó sẽ cần đến
số tiền ấy.

“Balram, mày muộn rồi! Chuông đang réo như điên kìa!”

Tôi đi đến xe, tra chìa, rồi khởi động máy. Ông Ashok đang đứng ở cửa, cầm
dù và điện thoại di động. Ông vừa nói chuyện điện thoại vừa chui vào xe và
đóng sầm cửa.

“Con vẫn không tin nổi. Người dân đất nước này có cơ hội đưa một đảng
cầm quyền đủ năng lực trở lại nắm quyền, ấy vậy mà họ lại bầu cho một lũ
du côn tàn bạo nhất. Chúng ta không xứng đáng có...” Ông ấy đưa điện thoại
ra xa một chốc và bảo, “Đi vào thành phố trước đã, Balram - ta sẽ bảo cậu đi
đâu” - và rồi tiếp tục nói chuyện điện thoại.

Đường sá nhão nhoét bùn và nước. Tôi lái chậm.

“... dân chủ nghị viện, bố ạ. Chúng ta sẽ không bao giờ theo kịp Trung Quốc
chỉ vì lý do này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.