COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 24

mặt anh, lấy tay ra hiệu rồi lùi về phía sau vài bước, sau đó mới dám gọi
tiếp: “Đường Trạch Tề!!!”

Tiểu Thất cuối cùng cũng có phản ứng, đầu mày nhíu chặt, nhìn cô chăm

chú, vẻ mặt vô cùng khố chịu, lạnh ỉùng hôi: “Cô đang gọi tôi sao?”

Bắt gặp nét nghi hoặc trong đôi mắt băng giá của anh, Hàn Tú dột nhiên

im bặt, không trả lời.

Không gọi anh thì gọi ai chứ? Lẽ nào ở đây còn có một tên gây họa

“Đường Trạch Tề” khác nữa hay sao?

“Có chuyện gì?” Tiểu Thất vẫn hỏi một cách lạnh nhạt.

Hàn Tú há hốc miệng rồi bàng hoàng ngậm lại. Xem ra cô gặp quỷ rồi,

hai lần Đường Trạch Tề suýt giết chết cô, cả nét mặt lẫn hành động của anh
đều đáng sợ như một con mãnh thú bị nhốt lâu ngày vậy, thế mà lúc này, kì
lạ thay, ngữ điệu của anh lại ôn hoà, nhẹ nhàng y như một chú mèo, không
những thế, còn là một chú mèo rất “cool” nữa. Anh đang chơi trò gì vậy,
biến đổi nhân cách sao?

Có điều, sức mạnh tưởng như mãnh thú cuồng bạo của anh trước đó, cô

đã lĩnh giáo đủ rồi. Để cho an toàn, cô cẩn thận vẫn hơn.

“À, tôi... muốn gọi người mang thức ăn đến đây”. Hàn Tú thấy mình thật

vô dụng, ngay cả việc gọi một cú điện thoai đặt đồ ăn sẵn cũng phải bẩm
báo với anh ta.

Nhưng ai bảo cô sợ anh đến thế chứ?

“Thế nào là “gọi thức ăn đến”?”

Anh ta không biết thế nào là “gọi thức ăn đến” sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.