COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 249

Lúc đến quầy thu ngân, Hàn Tú đang định rút ví ra thanh toán thì bị Tiểu

Thất ngăn lại: “Số tiền cô để ở nhà vẫn chưa dùng hết.”

“Có thật không?”. Hàn Tú hỏi lại, đúng là cách đây hơn một tháng, cô

đã để ở nhà năm trăm đồng, nhưng trong một thời gian dài như thế, làm sao
anh có thể không tiêu hết bằng ấy tiền nhỉ?

Đợi đến khi cô suy tính xong xuôi thì Tiểu Thất đã trả tiền hết mọi thứ

từ lúc nào rồi. Anh lẳng lặng đẩy xe đi trước. Hàn Tú vội chạy theo, nói với
lên: “Năm trăm đồng đó phải dùng hết từ lâu rồi chứ!”

“Chưa hết”. Tiểu Thất nhẹ nhàng đáp lại rồi tiếp tục đẩy xe hàng ra

ngoài. Sau khi dùng thử thứ thuốc anh đưa, Alice đã gửi anh một khoản tiền
lớn để mua bản quyền công thức điều chế thuốc. Ban đầu, Tiểu Thất không
đồng ý, nhưng sau nhiều lần chị ấy đến gặp và nói chuyện với anh về tác
dụng của loại thuốc đó, anh cũng chấp nhận. Khi Tiểu Thất bắt gặp Hàn Tú
ở nhà hàng Sắc Vị Thập Toàn cũng là lúc anh và Alice đang thảo luận lần
cuối cùng về bản hợp đồng. Đến tận bây giờ, anh vẫn chưa quyết định dứt
khoát về việc có đến làm ở công ty B&G hay không.

“Vẫn chưa dùng hết số tiền ấy sao?”. Hàn Tú mải lẩm bẩm và tính toán

một lần nữa trong đầu mà không nhìn thấy Tiểu Thất đã đi vào thang máy.
Đến khi nhận ra điều đó, cô lại vội đuổi theo anh, hét lớn: “Này, đợi tôi một
chút! Sao anh cứ đi nhanh như thế chứ?”

Tiểu Thất xếp hết đồ vào trong cốp rồi mở cửa xe, ngồi ở ghế cạnh tay

lái. Hàn Tú cẩn thận nhìn ngó tứ phía, khi không nhìn thấy ai khả nghi nữa
mới lên xe.

Vừa ngồi xuống, cô lập tức hỏi: “Rốt cuộc thì vừa nãy đã xảy ra chuyện

gì?”

“À, chẳng có gì hết. Không phải lúc trước, cô nói là có một chiếc xe

Toyota màu đen cứ bám theo chúng ta sao? Thế nên khi nãy, tôi phải đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.