COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 250

quan sát tình hình xem thế nào. Trong mấy bộ phim Hàn, người ta đều làm
như vậy còn gì?” Tiểu Thất áp tay vào cửa xe, chống cằm đáp.

“Hừ, anh được lắm, rất thông minh là đằng khác! Sau này, anh xem ít

mấy bộ phim Hàn đó đi, tôi xin anh đấy! Xem nhiều chỉ tổ trí tuệ càng ngày
càng sụt giảm”. Nghe Tiểu Thất ngụy biện mà Hàn Tú chẳng biết mình nên
khóc hay nên cười nữa. Những cử chỉ thân mật lúc nãy chắc chắn là do anh
đã tính toán từ trước rồi, có cảnh cáo cũng vô tác dụng.

Nhìn xem, cô đã bị đánh bại hoàn toàn bởi mấy bộ phim Hàn vạn năng

ấy.

Suốt đường về, Tiểu Thất vẫn giữ nguyên tư thế từ lúc mới lên xe, luôn

ngoảnh mặt ra ngoài cửa sổ. Nhìn qua gương chiếu hậu, Hàn Tú có thể thấy
được khuôn mặt đang cau có của anh, khác hoàn toàn so với thái độ thoải
mái trước đó. Cô cau mày hỏi: “Thực sự không có gì thật chứ?”

Câu hỏi của Hàn Tú khiến Tiểu Thất lập tức lấy lại thần trí, anh vội đáp:

“Thực sự không có gì mà. Cô chú ý lái xe đi!”

Anh không muốn nói thật thì cô cũng chẳng thể hỏi thêm câu nào nữa,

đành cắn nhẹ môi rồi tiếp tục lái xe.

(3)

Cuối cùng cũng sắp về đến nhà.

Trong thang máy, Hàn Tú đưa các thứ cho Tiểu Thất cầm để rảnh tay lục

túi xách tìm chìa khóa. Nhưng anh đã nhanh chóng lấy chùm chìa khóa của
mình từ túi quần ra, đưa cho cô. Hàn Tú cầm lấy rồi nhìn Tiểu Thất, cười
ngốc nghếch. Trước đây, cô đã từng đọc một bài báo viết rằng: đàn ông
trước khi đến cửa nhà thì đã cầm sẵn chìa khóa, còn phụ nữa phải đến trước
cửa nhà rồi mới bắt đầu tìm kiếm nó. Hàn Tú thấy họ viết có lí nên rất
muốn sửa đổi bản thân, nhưng rốt cuộc vẫn chẳng thay đổi được gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.