COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 271

anh bất giác nhớ tới một số người.”

Nhìn chú Triệu cầm con dao sáng lóe, nghe tiếng mài dao đáng sợ, rồi

nhìn hình ảnh con cừu không ngừng kêu la thảm thiết, tất cả đã khiến anh
mường tượng đến khoảnh khắc con dao phẫu thuật di chuyển trên thân thể
mình. Anh nằm trên bàn mổ, không động đậy được, chỉ có thể mở mắt nhìn
con dao đó hạ xuống, rạch vào lồng ngực, vào ổ bụng, moi hết tất cả lục
phủ ngũ tạng của anh ra, máu mé vung vãi khắp nơi…

Anh bất giác đưa tay sờ lên ngực, nơi trái tim đang thắt lại, cảm giác

hoảng loạng, sợ hãi đến nghẹn thở chiếm lĩnh mọi ngọc ngách trên cơ thể
anh.

Nếu không phải đã thoát khỏi nơi đáng sợ đó thì số phận của anh chắc

chắn sẽ giống như con cừu khi nãy. Tất cả sinh linh trong phòng thí nghiệm
đều vô tội, nhưng chỉ vì sự tham lam, ích kỉ của một số kẻ mà tất cả đều trở
thành những chú cừu mềm yếu, đáng thương.

“Đúng vậy, nếu cứ đứng đó mà nhìn nó bị mổ bụng moi tim, đừng nói là

ăn, sau này, mỗi lần nhớ lại, em sẽ cảm thấy bất an trong lòng”. Hàn Tú
mím môi.

Tiểu Thất nắm chặt lấy tay cô, ánh mắt trầm lặng mà sâu thẳm.

Đi hết con đường, họ liền leo lên ngọn đồi nhỏ. Trước mắt hai người là

cả một cánh rừng cây cối xanh tươi, rậm rạp, họ bước mãi cho tới khi lên
đến đỉnh đồi, nhìn về phía xa, hồ nước rộng lớn màu xanh ngọc như thu cả
vào tầm mắt.

“Muốn trèo lên cây bằng đôi chân trần, ngân nga hát

Rất nhiều sự vật đều thu nhỏ lại

Những tâm sự kìm nén trong lòng hãy thả trôi đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.