COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 272

Hãy để ông mặt trời chiếu rọi khuôn mặt ửng hồng!

Muốn được thổi còi, ngân nga câu hát trên cây

Nhìn ngắm con tàu đang chạy về phương xa

Có thể nhanh chóng vượt qua địa đạo xuyên núi

Khi trên cây còn trống, anh có muốn ở bên em không?”

Hàn Tú vừa cất tiếng hát vừa nghiêng đầu nhìn Tiểu Thất cười.

Tiểu Thất đột nhiên kéo cô đi thẳng rồi dừng lại trước một cái cây vừa

thấp vừa to rậm, cành cây cong cong, vươn ra khỏi vách núi. Không biết
phiến đá giữ cái cây hay cái cây mọc trên phiến đá nữa. Đá và cây quấn
quýt bên nhau, khó lòng phân cách.

Tiểu Thất chẳng mất nhiều công sức đã trèo lên được cành cây.

“Này, anh định làm gì thế?”. Hàn Tú kinh hãi hét lớn.

Anh mỉm cười, đưa tay về phía cô: “Nào, lại đây với anh!”

“Em sợ lắm!”

“Lại đây đi!”. Anh vẫy vẫy tay.

“Liệu có bị rơi xuống dưới không? Em sợ lắm!”

“Không rơi được đâu. Có anh ở đây mà, em đừng lo!”

Cô yên tâm trao tay cho anh, anh nắm chặt lấy rồi kéo cô lên cây.

Ngồi trên cao, Hàn Tú nhìn thấy đầu của mọi người đang ngụp lặn trên

mặt hồ, than thở: “Anh nhìn xem, bọn họ đã bơi ra tận giữa hồ kìa, giỏi thật
đấy! So với họ, em chỉ là một con vịt cạn mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.