COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 90

cái thứ này, nó được gọi là cửa từ. Nếu có người mang đồ chưa thanh toán
ra ngoài siêu thị, chỉ cần đi qua cửa này, chuông sẽ reo lên…”

Không chịu nổi việc chú bảo vệ cứ nói miên man không hồi kết, Hàn Tú

nhanh nhảu ngắt lời: “Chú à, chú nghe cháu giải thích đã! Anh bạn này
không hề có ý lấy trộm đồ đâu, thực ra, anh ấy đã từng bị thương nên đầu
óc có chút vấn đề.”

“Đầu óc có vấn đề?”

Cô gật đầu lia lịa: “Vâng, chú nhìn xem, đôi mắt anh ấy thất thần, vô

định, bộ dạng thì vừa đần vừa ngốc, rõ ràng là có vấn đề mà.”

Chú bảo vệ nhìn Tiểu Thất một lượt rồi quay về phía Hàn Tú, khinh

khỉnh nói: “Nghe tôi nói này, hai thanh niên, tôi làm việc ở đây ít nhất cũng
được năm năm rồi, đã bắt được không dưới một trăm tên trộm đồ trong siêu
thị đâu. Cô có biết những tên đó nói thế nào khi bị tóm không?”

Đừng nói là họ đều bảo đầu óc mình có vấn đề, là bệnh nhân tâm thần

đấy nhé!

“Đúng rồi đấy, chỉ nhìn biểu hiện trên mặt cô là tôi biết cô đã hiểu. Có

tên ăn trộm đồ nào mà không bảo là đầu óc mình có vấn đề đâu? Cô không
thể đổi một cách giải thích khác mới mẻ hơn được sao?”

Không ngờ cô lại đoán trúng. Bọn trộm trong siêu thị đúng là chẳng có

trình độ gì hết. Họ tưởng rằng bệnh nhân tâm thần thì không phạm pháp
sao?

“Hai người mau đi theo tôi đến bộ phận an ninh! Bị bệnh hay không thì

cứ trình bày với người quản lý của chúng tôi, mọi chuyện sẽ nhanh chóng
được làm rõ thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.