Vậy đấy, lần gặp đầu tiên của hai người diễn ra một cách điên cuồng và
chóng vánh như thế. Cô muốn anh hiểu được lối sống của cô, hiểu được
cách cô chơi và vui vẻ, hiểu được con người cô đã và đang sống trong một
môi trường như vậy, liệu anh có muốn ở bên cô không?
Nhưng anh đã không bỏ cuộc, anh nói: "Anh thích em, không vì em là ai,
anh chỉ biết là anh thích em."
Câu nói ấy, lần đầu tiên có người nói với cô như vậy, trước đây, đàn ông
đến với cô chỉ vì cô xinh đẹp, có công việc ổn định, gia đình khá giả.
Nhưng cuối cùng họ đều rời đi, vì cái đích họ muốn đến là hôn nhân, mà họ
nói cô không phải mẫu phụ nữ thuộc về cuộc sống gia đình. Và cuối cùng
chia tay trong bình yên.
...
Hôm nay, cô tự tay đi chợ nấu cho anh một bữa ăn thịnh soạn. Thực ra cô
không giỏi nấu ăn, nhưng vì anh thích con gái nấu ăn nên cô đã cố gắng
học. Hôm nay là ngày kỷ niệm cô với anh tròn năm tháng quen nhau.
Cô thừa nhận, cô thực sự đã yêu người đàn ông này, anh rất tốt, đến mức
khiến cô mê mệt. Cô không phủ nhận, anh là người đàn ông rất đặc biệt,
anh yêu thương, chiều chuộng cô hết mực, mỗi khi cô giận anh đều pha trò
khiến cô cười.
Anh là người đàn ông tinh tế, dịu dàng, chưa bao giờ lớn tiếng với cô.
Sau khi quen anh được hai tháng, số lần đi bar của cô đã giảm đáng kể,
đến bây giờ có khi cả tháng cô cũng không đến bar một lần. Cô không còn
thích uống rượu, không còn lui tới những nơi quá náo nhiệt. Vì anh thích
yên tĩnh, cô thường chọn những quán cà phê nhẹ nhàng, không gian yên
tĩnh để cùng anh đọc sách.