COXCHIA LÙN - Trang 120

“KHÂU YẾU”

T

iếp đó, mọi chuyện đơn giản đến mức phải kinh ngạc. Ông đốc công

già đưa mắt nhìn ba thiếu niên đứng bên cạnh chiếc bàn nhỏ của ông và
nói:

- Nào, đội cận vệ, đi theo bác!
Thế là “đội cận vệ” đi về cuối phân xưởng ở sau hàng cột.
Tại đó, Xtu-ca-tsép đã chờ, hai tay đút túi.Xtu-Ca-tsép là một thợ tiện

trẻ, đã tốt nghiệp trường học nghề, một chàng trai vui tính và hiền hậu, tuổi
chừng mười tám. Anh cố bắt chước hệt như các công nhân già và đã biết
dùng chiếc mũ lưỡi trai để thể hiện rõ tình cảm của mình: kéo mũ sụp
xuống mắt là lo âu; hất mũ ra sau gáy là bắt đầu sôi nổi làm việc; đập mũ
vào bàn tay là tức giận.

Trông thấy “đội cận vệ” của ông Ba-bin, anh khẽ huýt một tiếng sáo rồi

kéo mũ xuống tai – đó là dấu hiệu tỏ ra anh hết sức lo lắng.

- Hóa ra các vị cán bộ là thế này đây! – anh nói.
- Không được nói thế, Xtu-ca-tsép! Những cán bộ này đã từng làm nhiều

chi tiết nhỏ cho “Ca-chiu-sa”, còn bây giờ họ sẽ cung cấp cả ống cho phân
xưởng hai đấy, - ông già nghiêm nét mặt lại và nói.

- Cháu thì thế nào cũng được thôi bác ạ, - Xtu-ca-tsép đáp. – Ông giám

đốc đã hứa sẽ cho cháu vào trường lái xe tăng, nếu cháu đào tạo được một
trung đội thợ tiện… Nào các bạn! – Anh hô: - Nghiêm! Điểm số từ một đến
hết!... Tại sao đây chỉ có ba thôi nhỉ! Người thứ tư đâu?

- Đây ạ, - có tiếng nói bình tĩnh trả lời.
Tất cả ngoảnh lại. Xê-va đang đứng dựa lưng vào cột.
Cô-xchi-a có cảm giác trong thời gian em xa bạn, Xê-va đã cao lên và

gầy đi. Đôi mắt cậu ta càng sẫm lại hơn trên gương mặt xanh xao.

- Cháu khỏe chưa? – ông đốc công hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.