COXCHIA LÙN - Trang 16

“EM NGỜ NGHỆCH QUÁ”

B

a chiếc ô-tô buýt dừng lại bên cạnh một ngôi nhà hai tầng màu trắng ở

ngoại ô. Đám hành khách tập trung cả vào một gian phòng lớn ấm áp. Mọi
người xô đẩy nhau, nói cười ầm ĩ. Nhưng trong cảnh nhốn nháo ấy Mi-sa
lại thoải mái như cá gặp nước. Anh len vào một góc, đặt chiếc hòm màu
xanh xuống sàn, rồi nhìn quanh một lượt.

Cô-xchi-a làm ra vẻ như em đến bên Mi-sa một cách ngẫu nhiên, mặc dù

hoàn toàn không phải như vậy - em không dám rời mắt khỏi người bạn duy
nhất em quen ở đây. Mi-sa không nói nhiều lời, che chở cho bạn một cách
độ lượng.

- Em ngồi xuống chiếc hòm này, ngồi nguyên như thế nhé, - Mi-sa nói. -

Để anh ra kia xem có chuyện gì.

Trong phòng ồn ào. Thỉnh thoảng từ một góc phòng xa xa có tiếng phụ

nữ vọng lại:

- Trật tự, trật tự đi các em! Gớm, ồn quá!
Cô-xchi-a vẫn nhìn chăm chăm về phía trước, dường như tất cả những

chuyện đó không hề liên quan gì đến em. Bỗng em nuốt nước bọt đánh ực
một cái. Ngồi trên chiếc hòm bằng gỗ dán bên cạnh em là một cậu bé nhỉnh
hơn em một chút. Mặt cậu này thuôn dài, tai tái, đôi mắt trầm ngâm màu
sẫm. Cậu ta đang nhẩn nha ăn bánh mì với mỡ lợn muối.

Mãi bây giờ Cô-xchi-a mới cảm thấy bụng em đói meo và tương lai em

thật mờ mịt. May sao, vừa lúc ấu Mi-sa lách từ trong đám đông ra.

- Ta đi làm thủ tục giấy tờ đi, Cô-xchi-a! – Anh rút chiếc ví ni-lông ra rồi

nói với vẻ băn khoăn. – Nào, đưa giấy tờ của em cho anh nào.

- Em không có, - Cô-xchi-a ấp úng trả lời.
- “Không có” là thế nào? Cần phải có giấy tờ, em hiểu không, để ghi cho

đúng em là ai. Kẻo nhỡ em lại là người khác thì sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.