COXCHIA LÙN - Trang 20

- Còn anh thì ở thành phố Khác-cốp, chỗ con sông Lô-pan ấy, là sông

nhưng nước không bao giờ chảy đâu, - Mi-sa nói. - Thế là anh không kịp
tốt nghiệp trường học nghề… - Anh im lặng một chút, vẻ mặt đăm chiêu. -
Bố mẹ anh ở lại Khác-cốp. Anh lo cho hai cụ lắm… Bọn phát-xít ở đó, em
ạ. Em thấy thế nào?… -Rồi anh đẩy đĩa ra, không ăn hết món khoai tây
nghiền nhừ.

Chuyện đó xảy ra khi Mi-sa cùng Cô-xchi-a đang ăn ở nhà ăn. Chị công

nhân ngồi bên thở dài:

- Bây giờ ai chả có những nỗi lo như thế.
Cô-xchi-a cũng có cảm giác món khoai tây đăng đắng thế nào ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.