COXCHIA LÙN - Trang 39

em nặng hẳn lên. Em ngẩng đâu và thấy ông đang cau mày, vẻ vui nhộn lúc
nãy đã biến mất.

- Trông kìa, các cháu trông kìa! – ông Ba-bin làu bàu.
Ông bảo người lái xe hãm máy kéo lại rồi đi dọc theo nền đường sắt.
Thoạt đầu Cô-xchi-a tưởng phía dưới nền đường là một bụi cây rậm rạp,

lạ lùng, thân cây to sù, cành ngắn cũn, uốn cong một cách kỳ quặc. Nhưng
không, đó không phải là bụi cây. Đó là hàng trăm cỗ máy bị dỡ xuống bên
lề đường. Nếu Ca-chi-a biết kỹ thuật nhà máy, em sẽ hiểu rằng số thiêt bị
này đủ trang bị cho vài nhà máy cơ khí và gồm đủ những loại máy móc
khác nhau: nào máy tiện, máy bào, nào máy mài, máy khoan. Nhưng dù
không biết, em cũng hiểu rằng máy móc vứt thế này là không ổn. Quả thật
một số cỗ máy có được phết lớp mỡ dày, còn tay gạt được bọc giấy tẩm
dầu, nhưng ở nhiều cỗ máy khác đã xuất hiện những vết gỉ đo đỏ.

- Bọn phát-xít tàn ác gây ra cảnh như vậy đó, biết bao nhiêu máy móc

phải dỡ khỏi nhà máy! – ông đốc công già lắc lắc đầu, miệng lẩm bẩm.

- Những cái mày này mang ở đâu đến hả bác? – Cô-xchi-a hỏi.
- Ở đâu ấy à? Làm sao bác biết được! Có thể là từ miền nam, mà cũng có

thể là từ Lê-nin-grát. Chúng ta chở máy đi để khỏi lọt vào tay bọn phát-xít.

Trên một cỗ máy, các em trong thấy dòng chữ viết bằng sơn dầu trắng:

“Trên cỗ máy này, ngày 20 tháng 6 năm 1941 tôi đã lập kỷ lục: đạt 750
phần trăm định mức. Ngày 25 tháng sáu tôi lên đường đánh bọn phát-xít.
Chào cỗ máy yêu quý! Xê-mi-ôn Cra-vét “.

- Cra-vét cừ lắm! – ông đốc công tán thưởng. – Nghĩa là cậu ấy đi chiến

đấu, còn cỗ máy thì phải xa chủ…

- Bác Ba-bin ạ, phải đem tất cả máy móc về chứ bác! Sao lại để ở đây ạ?

Sắp có tuyết rơi rồi, máy sẽ bị vùi lấp hết, - các em tranh nhau nói.

- Đem về để ở đâu mới được chứ! – ông Ba-bin buồn rầu đáp và phẩy tay

một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.