COXCHIA LÙN - Trang 40

“KIM LOẠI CỨNG PÔ-BÊ-ĐÍT”

B

ác bảo vệ mặc áo ca-pốt loại ngắn, vai đeo súng trường tiến lại gần

những người mới đến. Hai chân bác quấn xà cạp chặt nên trông có vẻ
khẳng khiu.

- Bác và các cháu ở nhà máy nào đến thế? – bác bảo vệ hỏi. - Định lấy

những gì đây?

Một em đưa giấy tờ cho bác. Bác chuyển cây súng sang vai kia, xin

thuốc hút, kết thân ngay với các thiếu niên và ông Ba-bin rồi kể chuyện
rằng đêm hôm qua lại có một đoàn tàu nữa chở máy móc tới.

Máy móc được bốc dỡ xuống cẩn thận, còn đồ nghề thì bị trút luôn

xuống mé sau cây bạch dương kia.

Mọi người đi ra chỗ sau cây bạch dương.
- Máy kéo đâu, lại đây! – ông Ba-bin gọi và bắt đầu lục lọi ởmột đống

mà theo Cô-xchi-a nghĩ, chỉ toàn những thanh sắt, bàn rèn, đai ốc có những
đường ren rất đẹp. - Trời, thế này có phí không! – ông Ba-bin vừa nói vừa
đẩy chiếc mũ lưỡi trai lúc thì xuống tai, lúc thì lên đỉnh đầu. – Bao nhiêu là
dao phay! Các chau ơi, nhặt đi, nhặt mau tay đi rồi để lên tấm sắt nhé!

Lúc đâu công việc có vẻ còn nhẹ nhàng, cho nên Cô-xchi-a xem xét kỹ

từng thứ: những thanh sắt ở đầu có một phiến nhỏ sáng loáng như cái móng
tay này là cái gì nhỉ? Chúng dùng để làm gì? Nhưng em không có thời giờ
để hỏi cho rõ.

- Các cháu ơi, các chau ở lại đây nhé! – ông Ba-bin ra lệnh khi tấm sắt đã

chất đầy đồ nghề. – Bác về nhà máy gọi thêm người đến giúp. Bác sẽ quay
lại ngay!

Chiếc máy kéo giận dữ xả hơi phì phì và nặng nhọc kéo đi tấm sắt đầy

đồ nghề cùng với ông Ba-bin mặt mày rạng rỡ. Cô-xchi-a và Xê-va đi chầm
chậm dọc theo nền đường sắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.