COXCHIA LÙN - Trang 95

chán cái cảnh ướt át ở phân xưởng lau rửa lắm rồi… Hôm nay Di-na vừa về
nhà máy xong về kể rằng ở đó sang có nhiều thay đổi lớn lắm. Tổng cục
gọi điện tới ra lệnh phải gấp rút mở rộng sản xuất. Chúng ta được cung cấp
thêm rất nhiều máy.

- Lấy đâu ra chỗ đặt máy nhỉ? – Cô-xchi-a hỏi với vẻ ngờ vực nhưng vẫn

còn hy vọng. – Tìm đâu ra được ngần ấy phân xưởng và lấy đâu ra công
nhân kia chứ! – Em nhắc lại những lời trước kia đã được nghe ông Ba-bin
nói, vì em thích nhắc lại những lời lẽ chững chạc.

- Chị làm sao biết được! – Cla-va trả lời một cách vô tư. - Chỉ có điều tất

cả những chuyện đó đều là sự thật. Công nhân, tất nhiên là khắc có. Chị xin
xung phong đứng máy ngay. Còn em ở lại đây làm hướng dẫn viên chứ?

- Để xem họ phân công thế nào đã, - Cô-xchi-a cau có trả lời.
Những cỗ máy!Những cỗ máy mới ở phân xưởng! Ước mơ hồi nọ đã

cùng em bước qua ngưỡng cửa nhà máy, nay lại lôi cuốn em. Đó chính là
lúc Mi-sa cần phải củng cố cho Cô-xchi-a ý muốn ở lại đơn vị này, nhưng
thật là trớ thêu, Mi-sa lúc này cũng bận bịu và mãi đến lúc sắp tan ca mới
nói được vài câu với Cô-xchi-a:

- Ngày mai bọn anh sẽ nhận các hướng dẫn viên của em đấy. Bọn anh sẽ

tổ chức thật trọng thể, sau đó thành lập một lớp mới nữa… Em về nhà trước
đi, ăn no vào nhé, rồi đi ngủ, đừng đợi anh.

Cô-xchi-a hầu như chẳng còn thích thú gì với tất cả những chuyện đó.

Em chậm chạp đi về nhà. Không đụng đến món khoai tây, em ngủ thiếp đi
rồi thức dậy trong tâm trạng băn khoăn. Khi thì em có cảm giác là cần phải
trở về nhà máy, khi thì em thấy tiếc đơn vị này, thấy thương Mi-sa. Em
không biết nên làm thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.