COXCHIA LÙN - Trang 98

cả tấm này, rồi em đặt lên trên thêm một tấm nữa, đóng gọn nốt, sau đó mới
nhấc cả ba tấm ra cùng một lúc.

- Đúng lắm. – Mi-sa hoan nghênh – Tiết kiệm được thời gian đấy!
Qua những tiếng la hét của các bạn, Pê-chi-a biết em đang bị tụt lại sau,

nhưng em là một thiếu niên kiên trì: em cũng làm như đối thủ của em, em
cũng bắt đầu tiết kiệm thời gian.

- Cừ lắm! Vừa thi vừa học tập được mặt tốt của bạn! – thủ trưởng nói to.
- Hết giờ! – Mi-sa hô.
Mãi bây giờ Cô-xchi-a mới nhìn sang đối thủ của em. Pê-chi-a mím chặt

môi đến nỗi môi em tái đi, trên trán em long lanh những giọt mồ hôi. Nhìn
chồng đáy hòm Cô-xchi-a đã đóng được, em nhảy khỏi bục rồi gạt mọi
người sang hai bên, em cúi đầu đi về phía bàn thợ của mình.

- Đứng lại đã, Pê-chi-a, không nên thế! – Mi-sa giữ Pê-chi-a lại. - Phải

bắt tay nhau như các cầu thủ bóng đá ấy chứ. Sao lại bực tức? Mọi chuyện
đều rất trung thực, vì lợi ích của tiền tuyến cơ mà. Đúng không các bạn?

Các thanh thiếu niên thấy thương Pê-chi-a.
- Cậu làm gì phải thế! – các em kêu lên. – Làm gì phải giận dỗi? Cậu

cũng sẽ giỏi được như thế chứ sao!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.