Chọn máy ảnh kỹ thuật số cũng thế. Nhà sản xuất đưa ra thông
số về megapixels để tạo cảm giác là máy ảnh có độ phân giải càng
cao sẽ cho những bức ảnh càng đẹp. Giả định này dẫn đến một vấn
đề, đó là độ phân giải cao thì những bức ảnh bạn chụp sẽ chiếm
dung lượng lớn trong bộ nhớ, thẻ hoặc ổ cứng. Nhưng vấn đề thực
sự đối với người tiêu dùng là việc chuyển khái niệm “megapixels”
thành cái mà họ đang quan tâm. Có đáng để họ trả thêm 100 đô-la để
mua một máy ảnh có độ phân giải 5 megapixels, thay vì chỉ nên mua
một máy có độ phân giải 4 megapixels? Nếu nhà sản xuất cung
cấp thông tin mỗi máy 2, 3, 5 hay 10 megapixels sẽ cho ra những bức
ả
nh to tối đa cỡ nào (10 x 15, 25 x 35, 80 x 100 cm), người tiêu dùng
sẽ dễ lựa chọn hơn nhiều.
Nói chung chúng ta thường gặp rắc rối trong việc “tương hợp”
sản phẩm với tiền bạc. Tất nhiên, đối với những lựa chọn đơn giản
thì đây là chuyện nhỏ. Nếu một thỏi sô-cô-la giá một đô-la, bạn có
thể dễ dàng tính ra được số tiền bạn tiêu tốn trong một tháng,
nếu mỗi ngày bạn ăn một thỏi. Nhưng nếu dùng thẻ tín dụng, bạn
có biết bạn phải chi tất cả bao nhiêu không? Đây là những loại phí
bạn phải cộng thêm: (a) phí thường niên, (b) phí thanh toán, (c) lãi
trên số tiền bạn chi trả bằng thẻ tín dụng, (d) phí chuyển đổi ngoại
tệ (nếu thanh toán khác đồng nội tệ).
Thẻ tín dụng không phải là món hàng duy nhất có biểu giá vừa
phức tạp, vừa không minh bạch, lại khó hiểu đối với khách hàng.
Biểu cước điện thoại di động, bảng giá bảo hiểm xe hơi, lãi suất cầm
cố… cũng thế. Đối với những món hàng có biểu giá dễ làm bạn
rối trí, hãy áp dụng phương pháp RECAP với các bước như sau: Ghi
nhận thông tin (Record), đánh giá (Evaluate) và so sánh với nhiều
phương án có thể thay thế khác (Compare Alternative Prices).
RECAP hoạt động như sau. Nhà nước không quy định các nhà
phát hành phải tính phí dịch vụ mà họ cung cấp cho khách hàng,