CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 710

- Em định lảng à? Mình đính hôn đi

- Em…- Cô gãi đầu, cười ngượng ngùng, 1 niềm hạnh phúc chạy lung

tung trong tim cô, như muốn trào ra ngoài

- Lần này anh không biết em đi hay ở lại, anh muốn đính hôn để giữ chặt

em lại. Được chứ? Có nhận lời không?

- Tất nhiên là…em có rồi – Cô cười hạnh phúc.

- Ngày mai nhé !

- Sao gấp vậy anh? – Cô ngạc nhiên hỏi. Cô đã chuẩn bị gì đâu.

- Anh thích đấy. Sao không?

- Dạ…không – Cô như bị anh thôi miên, lời anh nói ra cô đều nghe răm

rắp.

Anh ôm chầm lấy cô vào lòng, hơi ấm từ lồng ngực anh chạm nhẹ đến

giác quan của cô khiến cô nóng bừng…cái nóng của hạnh phúc.

Anh từ từ đưa môi mình tìm đến môi cô, cô xấu hổ đành nhắm mắt giả

vờ ngủ. Anh nhẹ gõ đầu cô và nói

- Ngốc lắm!

Giả vờ ngủ vậy cũng được một lúc, cô chìm luôn vào giấc ngủ thật. Đôi

môi anh đào khẽ mấp máy và nở một nụ cười.

Anh đưa cô về nhà. Trao lại cho Vy và lái xe về

Một mình ngồi cạnh thảm cỏ gần bờ hồ. Mọi cảm xúc như vỡ òa ra. Có

nước mắt, có nụ cười, có cái nhếch mép đầy ẩn ý, có cái đau thương đến
buốt giá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.