CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 822

Ngày giỗ của Hữu Tuệ đã đến. Vương Khang về để đến thăm mộ cô em

gái của mình. Đoạn đường heo hắt dẫn lên đồi, con đường dài vô tận.

Trên đường đi, do có một chiếc xe đỗ ngang đường cản trở xe anh qua,

anh dừng xe lại và xuống xe.

Hình như chiếc xe đó bị mắc kẹt ở đây chưa lùi lại được, đường thì nhỏ

chỉ một cái ô tô đi qua đã đủ chặn hết đường. Vẫn cái tính nóng nảy, anh
bực tức quát

- Này cô kia, cho xe đi đi tôi còn đi chứ!

- Anh…Khang hả? Uôi, anh giúp em với, xe em hỏng lốp…- Từ trên xe,

tiếng Yun vọng ra. Âm thanh quen thuộc nhưng anh chưa biết đó là ai, đến
khi Yun ngó đầu ra thì anh mới “À”

- Thiên Anh, em ở đây làm gì thế này.? – Vương Khang vừa đi đến vừa

hỏi

- Có bọn đuổi theo em, em rẽ nhầm vào đường này, cũng may tụi nó

không biết. – Nhỏ lau mồ hôi

- Em đắc tội gì mà chúng đuổi

- Em không biết – Nhỏ lắc đầu cho qua. Tuyết đã nghi ngờ nhỏ rất nhiều

nên cô đã cho người âm thầm theo dõi, nhưng tên thám tử này làm việc vớ
vẩn quá, hại nhỏ Yun tưởng hắn ta đuổi theo truy sát chứ không nghĩ là theo
dõi

- Lốp xe em hỏng, giờ tính sao, anh có việc phải cho xe đi qua. Haizz –

Anh nhìn nhỏ thở dài. – Bây giờ em tạm lái lên đoạn trên đi, có ngã ba, em
rẽ sang bên phải hộ anh, để anh rẽ sang trái đi có việc

- Nhưng xe hỏng lốp rồi còn gì.?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.