CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 861

- Thằng Khánh nói vậy thôi chứ nó rất tôn trọng lời nói của bác, dù gì

bác cũng là cha đẻ của nó. – Tuyết

- Nhưng còn đứa bé trong bụng cô bé họ Vương đó thì sao? Bụng nó

cũng to lên rồi. Không cưới sao được.

- Bác nghĩ sao…nếu đứa bé không phải con ruột Khánh Anh ? – Sau

một lúc lâu im lặng. Minh mới lên tiếng. Phía bên trên, màu của bóng tối
che đi ánh mắt sắc lạnh nhìn Minh như muốn ăn tươi nuốt sống anh. Bàn
tay nắm vào thành cầu thang như muốn bóp nát mọi thứ xung quanh. Im
lặng chờ phản ứng của ông Đường.

- Ý con là sao? – Ông nhíu mày hỏi lại. Câu nói đó của Minh khiến Nam

và Tuyết đang dựa người vào ghế cũng phải nhổm người về phía trước.

- Bác sẽ làm gì khi đó không phải cháu nội bác? – Minh hỏi cách khác.

- Tất nhiên bác sẽ không để yên đâu – Ông nhìn Minh cười nói. Nghe

vậy, bóng đen đứng trên cầu thang suýt chút nữa trượt chân ngã xuống. Vội
lẻn vào trong phòng. Yun ngồi thở dài lo lắng. “tất nhiên bác sẽ không để
yên đâu” văng vẳng bên tai khiến đầu nhỏ đau như búa bổ. Vừa sợ hãi, vừa
lo lắng.

“Anh Minh, anh có biết anh đang phá hoại hạnh phúc của tôi không? .

Vậy thì anh cứ chờ đấy. Có đi phải có lại chứ?”

Ngoài phòng khách, tiếng nói chuyện vẫn vang lên.

- Con nói rõ được chứ? – Ông tò mò hỏi. Trong đầu xuất hiện một nghi

vấn lớn.

- Dạ không có gì đâu? Thôi cũng muộn rồi bác nên đi nghỉ đi. Mai bác

phải đến công ty chứ ạ? – Minh lảng sang việc khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.