CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 948

- Anh ấy…không sao đâu – Thiên Anh mỉm cười, tự trấn an bản thân

mình, nụ cười chua xót chạm đến từng mạch máu…đau ê ẩm.

- Ừ, không sao đâu. Em ổn chứ? – Thiên Kỳ lo lắng. Xoa đầu cô em gái

bé bỏng.

- Em…ổn. – Gương mặt không cảm xúc mấp máy môi, nói ra từng chữ

bây giờ thật khó khăn đối với cô

Em ổn? Câu nói ấy không hợp với tâm trạng của cô lúc này. Cô đang rất

tệ. Vì mọi người đã lo lắng rất nhiều rồi nên cô không muốn ai lo lắng cho
mình nữa.

Phải nghe lời mẹ…thay sự lo lắng bằng sự bình tĩnh, mọi chuyện sẽ ổn

cả thôi.

Tại sân bay. Ánh mắt lưu luyến tiếc nuối nhìn lại Việt Nam một lần nữa.

Trước khi lên máy bay Châu San không quên ôm Vy lần cuối. Ai nấy cũng
đều biết nhóm Khánh Anh bị thương hết nên không đến tiễn cô đưa. Chỉ
duy nhất có Vy

- Cảm ơn Vy, cảm ơn vì tất cả đã đối xử tốt với tớ trong suốt thời gian

qua. Thật không có gì hạnh phúc hơn khi quen được các bạn. Bạn gửi lời
của tớ đến mọi người rằng…tớ cảm ơn mọi người rất nhiều, tớ yêu mọi
người rất nhiều và hãy giữ liên lạc với tớ nhé. Tớ sẽ không quên mọi người
đâu, nhất định đấy. Nếu có khả năng tớ sẽ quay lại đây tìm các bạn…và tớ
cũng mong các bạn cũng sẽ đi tìm tớ…dù chỉ trong suy nghĩ.

- Châu San – Vy ôm chầm lấy Châu San , mắt ươn ướt – Châu San đã

được liệt vào danh sách bạn thân của Nguyễn Đường Vy này, nếu có cơ hội
chúng ta sẽ hội ngộ nhau. Châu San lên đường bình an nhé.

Châu San cảm động, nghe Vy nói vậy cô càng không muốn rời mọi

người hơn nhưng không thể làm khác được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.