CÚ SĂN ĐÊM - Trang 219

Giọng nói thoát ra từ miệng cô, nó có vẻ kỳ lạ. Như thể không phải của

cô mà là của ai đó khác. Mối quan hệ của họ đã trở nên thế này từ khi nào
vậy? Johannes và cô? Có phải nó vẫn luôn như thế này? Có phải cô chưa
bao giờ là cô?

Giọng nói khác hẳn cái giọng đã cất lên tối qua.
Vậy em muốn tham gia?
Tất nhiên là em tham gia.
Em có chắc không?
Chúa ơi, anh nghĩ gì vậy? Em muốn giải cứu những con vật vô tội ra

khỏi phòng thí nghiệm.

Tuyệt. Bọn anh có cuộc họp vào tối mai. Em tham gia chứ?
Tất nhiên em sẽ tham gia.
“Vậy tại sao anh không đi làm?” Miriam hẵng giọng, cố gắng trốn sau

vành cốc cà phê.

“Anh nói rồi đấy, anh có tin tốt.”
“Tốt quá.”
“Anh được chọn đi Sydney. Hội thảo y tế, em biết đấy?” Johannes rạng

rỡ niềm tự hào. Mắt anh gần như tỏa sáng.

“Ôi chao, thật... tuyệt quá.”
“Đúng vậy, tuyệt quá phải không? Tên của Sunde đã được nêu lên trước,

nhưng, ờ, anh không muốn nói xấu đồng nghiệp, nhưng thay vào đó họ đã
chọn anh. Em có biết nó có nghĩa là gì không?” Mắt Johannes vẫn đang tỏa
sáng.

“Tất nhiên.”
“Nghĩa là rất có khả năng chỉ vài năm nữa anh sẽ thành bác sĩ tư vấn. Em

không ngờ sẽ có chuyện đó, phải không?”

“Không,” Miriam nói. “À ý em là, có chứ... Chúc mừng anh, Johannes.”
Cô đã hoàn toàn bí từ.
“Cảm ơn em. Nhưng anh phải hỏi ý kiến em trước anh không thể cứ thế

mà biến mất! Bỏ em lại chăm sóc cho Marion và mọi thứ, thế thật không
công bằng.”

“Ý anh là sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.