CÚ SĂN ĐÊM - Trang 233

“Cái đó thì đúng,” Mia nói, đứng dậy khỏi ghế, đi ra hành lang và gõ cửa

phòng thẩm vấn.

Kim Kolsø mở cửa cho cô.
“Đổi phiên nhé?” Mia hỏi.
Kim Kolsra gật đầu, cho cô vào.
“Thời gian là 16.05,” Munch nói vào máy thu âm. “Điều tra viên Kim

Kolsø đã rời khỏi phòng. Mia Krüger đã đến."

Mia vắt áo khoác lên lưng ghế và ngồi xuống.
“Chào Paulus. Mia Krüger.” Mia nói, đưa tay ngang qua bàn.
Chàng trai nhìn theo Kim, vừa mới rời khỏi phòng, sau đó lo lắng nhìn

Mia rồi mới ngập ngừng bắt tay cô.

“Paulus Monsen.”
“Tôi đã nghe rất nhiều về anh. Mọi người nói anh là một anh chàng tử tế.

Rất giỏi việc, tất cả mọi người ở trại đều ca tụng anh…”

“Thật à?” chàng thanh niên nói. Anh ta có vẻ hơi bối rối.
“Anh rất tháo vát.” Mia mỉm cười. “Giỏi việc. Hẳn là vui lắm khi nghe

thấy thế. Rằng mọi người rất đề cao anh.”

“À, phải, cảm ơn," Paulus nói, bồn chồn nhin Munch, người rõ ràng

không được thân thiện cho lắm.

“Và nói để anh biết thôi nhé, thuốc phiện, mấy cái cây ấy, chúng tôi

không quan tâm - đấy không phải việc của chúng tôi, OK? Một ít thuốc
phiện, vài cái cây thì đã sao? Chuyện đó có thể xảy ra với bất kỳ ai.”

Mia biết Munch đang nhìn cô chằm chằm, nhưng cô phớt lờ.
“Được chứ?” Cô mỉm cười với chàng thanh niên, anh ta vẫn có vẻ bối

rối.

Anh ta lại liếc sang Munch, nhưng rõ ràng anh ta thấy thoải mái hơn khi

nhìn cô.

“Chỉ vài cái cây thôi,” anh ta nói nhỏ.
“Như tôi đã nói đấy, quên nó đi. Nghiêm túc đấy, nó chẳng là gì cả.”
Mia có thể thấy anh ta không còn đề phòng như trước nữa. Chàng thanh

niên hơi ngả người về phía lưng ghế, cào tay lên mái tóc xoăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.