CÚ SĂN ĐÊM - Trang 338

“Phải, vì Chúa, tôi vừa bảo cô…"
“Bao lâu rồi?”
"Nhiều năm, ý tôi là, nó chưa xảy ra từ lúc…”
“Vậy là cô thừa nhận anh ta thích giả trang thành chim?” Muth nói.
“Phải, nhưng đó là chuyện quá khứ. Tôi đã nói rồi.”
Munch nhận ra mắt Mia lại bắt đầu long lanh.
“Đó là trước hay sau khi anh em cô được mang từ Úc về?”
Helene Eriksen trở nên im lặng, giống như đang thầm quay trở lại quãng

thời gian cô chỉ muốn quên đi cho xong.

“Không phải ngay sau khi chúng tôi quay lại,” cô nói khẽ. “Anh ấy cần

được giúp đỡ, các cô không hiểu à? Họ đã làm hại anh ấy. Không phải lỗi
của anh ấy. Chuyện đó không biến anh ấy thành kẻ giết người. Những kẻ
điên đó đã giam cầm chúng tôi. Chúng bắt chúng tôi tin vào đủ thứ, trừng
phạt chúng tôi vì nhũng lỗi lầm nhỏ nhất. Để tôi nói cho các vị nghe nhé,
tôi tự hào về anh ấy, thật lòng tự hào.”

Helene Eriksen hơi ngồi thẳng dậy trên ghế và, trong một thoáng, họ có

thể phảng phất nhận ra người phụ nữ họ đã gặp lần đầu tiên tại trại.

“Sau tất cả những gì từng trải qua, anh ấy đã làm rất tốt. Tôi tự hào về

anh ấy. Không nhiều người có thể sống sót sau một chuyện như thế. Anh ấy
là người tốt nhất tôi từng biết. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì cho anh ấy.”

“Và quả thật, cô đã làm,” Mia nói.
“Cái gì?”
“Khi nào cô nhận ra anh ta đã giết Camilla?” Munch hỏi.
“Cái gì?” Helene lắp bắp. “Các ông không nghe tôi vừa nói gì à?"
“Không đâu, Holger,” Mia nói, nhìn Munch. “Anh không nên hỏi như

thế."

“Ồ?” Munch nói, nhìn lại Mia thay vì Helene Eriksen.
“Anh nên hỏi từ khi nào cô ấy bắt đầu nghi ngờ anh trai cô ấy đã làm

việc đó?” Mia nói.

“Phải, xin lỗi, tôi nhầm.” Munch mỉm cười, quay về phía Helene

Eriksen. “Khi nào cô bắt đầu nghi ngờ rằng Henrik đã giết Camilla Green?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.