CÚ SĂN ĐÊM - Trang 47

“Nhưng nó là một nhà vườn?”
“Vâng,” Grønlie nói, “Theo những gì ta thu thập được. Nó là một nơi

dành cho những người trẻ, ừm, có vấn đề. Họ đến đó làm việc. Đó là tất cả
những gì tôi biết hiện giờ, tất cả những gì tôi có."

”Tốt,” Munch nói. “Cứ tiếp tục thử nhé… Tên cô ta là gì nhỉ?”
“Helene Eriksen."
“Được rồi, cứ tiếp tục thử cho đến khi cô ta bắt máy. Và xem xem liệu

các anh còn tìm thêm được gì về Camilla Green không.”

“Chúng tôi vẫn đang tiến hành,” Grønlie nói.
“Tốt,” Munch nói và ngắt máy.
Ông gọi vào số của Mia lần nữa, nhưng vẫn không có hồi âm. Ông đứng

đó một lúc, đang phân vân không biết liệu có nên thử tất cả mấy cái chuông
không gắn bảng tên để xem liệu có thể gặp đúng người hay không, thì bất
ngờ gặp may khi cánh cửa bỗng mở ra. Một cô gái trẻ mặc trang phục tập
thể thao bó sát và sặc sỡ xuất hiện, và Munch vừa kịp bỏ điếu thuốc rồi lách
qua cửa thì nó đóng lại.

Nó ở tầng hai, ông chỉ biết vậy. Họ đã có lần đi bộ từ Justisen về nhà, và

cô đã chỉ cho ông căn hộ.

Nơi tôi ở đấy. Nhà mới của tôi.
Lúc đó cô đang say và nói đầy châm biếm.
Nhà.
Lúc đó, cô nói không có vẻ thật lòng. Munch thở dốc khi đã leo cầu

thang lên đến được tầng hai. May thay, chỉ có hai căn hộ. Một cái có bảng
tên trên cửa: “Gunnar và Vibeke sống ở đây." Cánh cửa còn lại thì không có
gì hết.

Munch tháo cúc áo khoác, nhấn chuông cửa hai lần và đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.