CÚ SĂN ĐÊM - Trang 81

“Nó thậm chí còn chẳng phải là vấn đề.”
"Có một chút đấy." Mia cười.
“Mà Curry ở chỗ chết tiệt nào vậy? " Munch nói khi họ đến Asker và tìm

thấy lối ra dẫn vào đường 167.

Rõ ràng ông muốn thay đổi chủ đề, và Mia vui vẻ chiều theo. Cô biết

ông vẫn yêu Marianne, nhưng cô không ngờ, sau mười năm, ông vẫn giữ
thái độ tiêu cực đến thế, và cô cảm thương cho ông.

“Chịu,” Mia trả lời. “Anh ấy không nghe máy.”
“Tốt nhất cậu ấy nên sớm quay lại làm việc đi. Cậu ấy biết chúng ta đang

gay go thế nào mà," Munch gầm gừ trước vô lăng.

“Tôi biết, nhưng, như tôi đã nói đấy, tôi không liên hệ được với anh ấy.

Hôm qua tôi đã để lại tin nhắn cho Sunniva, nhưng cô ấy cũng không trả
lời."

“Ta không thể mất thêm người nữa,” Munch rầu rĩ lẩm bẩm.
“Ý anh là sao?”
“Cô chưa nghe à?“
“Nghe gì?”
Munch nhìn cô.
“Kim.”
“Kim làm sao?"
“Anh ấy có thể sẽ rời đội,” Munch thở dài nói.
“Ôi?” Mia ngạc nhiên. “Tại sao?”
“Anh ấy đã xin được thuyên chuyển đến Hønefoss.”
“Kim. Chuyển về vùng quê?" Mia cười. “Thế quái nào mà anh ấy lại

muốn vậy?”

“Tôi nghĩ anh ấy sắp kết hôn,” Munch làu bàu. “Có vẻ dạo này chuyện

đó đang là mốt.”

"Kết hôn? Với ai?"
“Cô còn nhớ người giáo viên sống ở đó không? Và hai anh em?”
“Tất nhiên,” Mia nói. “Những người đã phát hiện cô bé trên cây?”
Munch gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.