CÚ VỌ VÀ ĐÀN BỒ CÂU - Trang 123

sức chịu đựng. Tôi hy vọng ông thanh tra không có gì cần hỏi thêm bà ấy
nữa chứ?

Viên thanh tra gật đầu. Hai người ra ngoài, xuống thang gác. Thanh tra
Kelsey nhìn thấy những túi đựng cát và hai chiếc xô dưới gầm cầu thang.
Chắc là những thứ còn lại từ thời chiến tranh, ông nghĩ. Nhưng đột nhiên
ông lại nghĩ, rất có thể một kẻ nào đó chuẩn bị sẵn những thứ này để khi
cần gây án, không phải dùng súng gây tiếng động lớn, mà dùng những thứ
này, trông tưởng vô hại, thật ra hết sức nguy hiểm. Rất có thể "hắn" xếp lại
gọn gàng như thế này để khỏi ai chú ý.


* * *
"Bà ta đang rối tung đầu óc nhưng vẫn giữ được vẻ bình tĩnh bên ngoài"
Adam nghĩ như vậy.

Anh ta nhìn bà hiệu trưởng Bulstrode và chưa bao giờ Adam thán phục
nghị lực một phụ nữ đến như vậy. Sự nghiệp toàn bộ cuộc đời bà đang dần
dần sụp đổ vậy mà bà vẫn ngồi đĩnh đạc, điềm tĩnh, như không hề có
chuyện gì quan trọng xảy ra. Chốc chốc chuông điện thoại reo, và lần nào
cũng là một phụ huynh học sinh nào đó xin đón con nghỉ học về nhà.

Đột nhiên bà hiệu trưởng Bulstrode quyết định. Bà xin lỗi các nhân viên
cảnh sát rồi cho gọi cô thư ký Ann Shapland, đọc để cô thảo một bản thông
báo ngắn gọn, nói trường nữ học Meadowbank tạm đóng cửa, cho đến hết
tam cá nguyệt này. Tuy nhiên, những gia đình nào không muốn con cái
nghỉ học trở về nhà, vẫn có thể để con ở lại trường, và con cái họ vẫn được
chăm sóc chu đáo.
- Chị gọi điện thoại, báo ngay cho tất cả những người có liên quan - bà hiệu
trưởng nói với cô thư ký Shapland - Và đồng thời, chị gửi thêm thông báo
này bằng đường bưu điện để chính thức hoá thêm.
- Vâng, thưa bà hiệu trưởng - cô thư ký Ann Shapland đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.