CÚ VỌ VÀ ĐÀN BỒ CÂU - Trang 185

Agatha Christie

Cú Vọ và Đàn Bồ Câu

Dịch giả: Vũ Đình Phòng

Chương XXXVIII

- Một ông xưng tên là Robinson muốn gặp ông chủ.
- Thế à? - Thám tử Hercule Poirot nói.
Ông nhấc lá thư trên bàn, chăm chú đọc lại lần nữa, rồi nói:
- Anh mời ông Robinson vào, George.
Lá thư ông vừa đọc lại khá lạ lùng:


Ông Poirot thân mến,

Có thể một người tên là Robinson sắp đến gặp ông. Chắc ông đã nghe nói
về ông ta. Một nhân vật khá quan trọng trong một số lĩnh vực. Xã hội
chúng ta cần đến nhữngcon người như thế. Tôi dám nói rằng, trong những
loại công việc như vừa qua, ông ta là một thiên thần. Nếu ông còn chút hồ
nghi ông ta thì câu tôi vừa nhận xét hẳn là một lời giới thiệu với đúng
nghiã của nó. Tất nhiên, tôi cần nói rõ thêm là tôi chưa biết mục đích ông
ta đến gặp ông là để làm gì…

Người mãi mải là bạn ông.
Ephraim PIKEAWAY


Thám tử Poirot đặt lá thư vào chỗ cũ rồi đứng lên, đúng lúc ông Robinson
bước vào phòng. Poirot khẽ cúi đầu, chìa tay trỏ một chiếc ghế bành.

Ông Robinson ngồi xuống, rút khăn tay lau mồ hôi trên khuôn mặt to bè,
mầu nâu nhạt, như thể muốn nói rằng trời quá oi bức.
- Thưa, ông đi bộ đến đây? - Poirot hỏi.
- Đi bộ? - Khách đáp vẻ kinh hoàng - Tất nhiên là không rồi. Tôi có chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.