CỦA CẢI CỦA CÁC DÂN TỘC - Trang 198

biệt này có thể bán hết cho những ai đồng ý trả giá cao hơn giá mua các
loại rượu vang thông thường. Mức độ chênh lệch giá là tùy thuộc tính thời
thượng và sự khan hiếm của loại rượu nhỏ này, và vì thế các người mua sẵn
sang trả giá cao hay thấp. Do giá cả thế nào đi chăng nữa thì phần lớn giá
bán cũng thuộc về người chủ đất. Vì mặc dù các vườn nho như thế nói
chung được trồng trọt, chăm bón kỹ càng hơn hầu hết các vườn nho khác,
giá rượu vang cao hình như chủ yếu không phải là hậu quả mà là nguyên
nhân của việc trồng trọt, chăm bón kỹ càng. Trong việc sản xuất loại sản
phẩm quý này, tính cẩu thả lơ đễnh thường gây nên những tổn thất lớn, cho
nên những người cẩu thả nhất cũng phải cố gắng làm việc hết sức thận
trọng để tránh những sai sót. Một phần nhỏ của giá bán cao này cũng đủ để
trả tiền công lao động hết sức đặc biệt dành cho loại sản phẩm này, và trả
lợi nhuận của số tiền vốn khá lớn bỏ ra để sử dụng loại nhân công này.

Các khu trồng mía lớn của các nước Châu Âu ở Tây Ấn có thể so sánh

với các vườn nho quý đó. Toàn bộ sản phẩm của các khu trồng mía lớn này
không đủ để đáp ứng nhu cầu thực tế của Châu Âu và có thể bán cho những
ai có khả năng trả cao hơn số tiền đủ để trà tiền thuê đất, lợi nhuận và tiền
công cần thiết để trồng trọt, chế biến và mang ra chợ bán ở thị trường theo
mức giá thường được trả như đối với các sản phẩm khác. Ở Nam kỳ, đường
trắng tinh chế thường bán với giá 3 đồng (tiền Đông Dương cũ trước đây
gọi là Piaster) một tạ Tây (100 kg), tính chuyển sang tiền Anh là 13 shilling
6 penny theo lời kể của ông Poivre, một nhà quan sát tỉ mỉ tình hình nông
nghiệp của xứ này, trong cuốn “Cách chuyến đi biển của một nhà triết học”.
Một tạ Tây nặng 150 đến 200 pound Paris, hay trung bình là 175 pound
Paris, điều đó làm giảm giá tạ Anh (bằng 50,8 kg, ở Mỹ bằng 46,3 kg)
xuống còn khoảng 8 shilling sterling, không bằng một phần từ số tiền
thưởng phải trả cho loại đường nâu hay đường muxkavada nhập từ các
thuộc địa cho chúng ta, và không bằng 1/6 số tiền trả cho loại đường trắng
tinh chế. Phần lớn đất đai trồng trọt ở Nam Kỳ được sử dụng để sản xuất
ngũ cốc và gạo, là loại lương thực thiết yếu của phần lớn dân chúng vùng
này. Giá của ngũ cốc, gạo và đường được tính theo một tỷ lệ tự nhiên, hoặc
tính theo tỷ lệ hiển nhiên tồn tại giữa các vụ thu hoạch khác nhau ở phần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.