CỦA CẢI CỦA CÁC DÂN TỘC - Trang 481

công nhận trong các công việc giao dịch buôn bán mà mọi thứ hàng hóa, đồ
vật đều sẵn sàng trao đổi để lấy tiền, nhưng tiền không phải bao giờ cũng
sẵn sàng được chi ra để mua bất kỳ thứ hàng hóa nào. Phần lớn các hàng
hóa thực ra dễ hỏng hơn tiền, và tất nhiên giữ các loại hàng hóa đó thường
phải chịu nhiều rủi ro hơn.

Khi hàng hóa của người buôn bán hãy còn chưa bán được, ông ta chưa

chuyển được hàng thành tiền để bỏ vào két sắt, thì ông ta thực sự chưa
được yên tâm. Lợi nhuận có được nhờ bán hàng chứ không phải nhờ mua
hàng, cho nên ông ta thường lo lắng, quan tâm tới việc chuyển hàng thành
tiền nhiều hơn là dùng tiền để mua hàng. Nhưng mặc dù có một nhà buôn
nào đó, vì có trong tay quá nhiều hàng hóa mà lại không kịp bán hết được
theo thời hạn đã bị phá sản thì quốc gia cũng chẳng vì thế mà phải chịu
trách nhiệm về sự phá sản đó. Thường thường toàn bộ số vốn của một nhà
buôn bao gồm các loại hàng dễ hư, hỏng dùng để chuyển thành tiền. Nhưng
chỉ có một phần rất nhỏ sản phẩm hàng năm của ruộng đất và sức lao động
có thể được sử dụng để mua vàng bạc từ các nước láng giềng. Phần lớn các
sản phẩm từ ruộng đất và sức lao động được dùng để lưu thông và tiêu
dùng trong dân chúng tại nước đó, và thậm chí phần lớn số sản phẩm dư
thừa mang xuất khẩu cũng dùng để đổi lấy hàng ngoại. Do đó, quốc gia
cũng chẳng chút liên can và bị ảnh hưởng gì, nếu vàng và bạc không thu
được trong quá trình trao đổi hàng hóa. Nhà nước có thể vì thế mà chịu một
vài sự thiệt hại và phiền phức và bị buộc phải đưa ra một vài biện pháp cần
thiết để cấp thêm tiền. Tất nhiên, tổng số sản phẩm thu hoạch được từ
ruộng đất và sức lao động sẽ vẫn như trước hoặc gần như trước, vì số tiền
chi cho tiêu dùng cũng không có gì thay đổi cả. Và mặc dù hàng hóa luôn
luôn không dễ bán đi để lấy tiền như tiền đem mua hàng hóa nhưng về lâu
dài hàng hóa cũng cần thiết để bán lấy tiền như tiền cần thiết để mua hàng
hóa. Hàng hóa có thể dùng cho nhiều mục đích khác ngoài việc đem bán
lấy tiền, nhưng tiền thì lại chẳng thể dùng vào mục đích gì khác ngoài việc
mua hàng. Do đó, tiền nhất thiết phải chạy theo hàng, nhưng hàng thì
không nhất thiết và luôn luôn phải chạy theo tiền. Người mua một thứ hàng
hóa nào đó không nhất thiết là để đem bán lại, mà chủ yếu là sử dụng và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.