CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 70

ngựa kêu loảng xoảng. Trong phòng người mã phu, ngọn đèn điện nhỏ tỏa
ra một ánh sáng vàng nhạt.
Crooks đang ngồi ở giường. Cái vạt áo sơ mi lòi ra ngoài quần. Một tay y
cầm chai dầu nóng, tay kia y thoa lên sống lưng. Thỉnh thoảng, y lại đổ ra
vài giọt dầu nóng vào lòng bàn tay đỏ hồng và lại thoa, tay thọc cao vào
trong áo sơ mi. Y co rúm lưng lại và rùng mình.
Lennie hiện ra trên ngưỡng cửa không một tiếng động và đứng đó, ngắm
nghía, hai vai rộng chắn gần hết cửa ra vào. Crooks chưa nhìn thấy, nhưng
sau một lát, khi ngước mắt lên, y bỗng cứng người lại và mặt y hiện vẻ bất
bình. Y rút tay dưới áo sơ mi ra.
Lennie lúng túng, mỉm cười tỏ vẻ thân thiện.
Crooks nghiêm nghị:
- Anh không có quyền vào đây. Đây là buồng của tôi. Không ai có quyền
vào đây cả trừ tôi ra.
Lennie nuốt nước miếng cố nhoẻn cười để gây thiện cảm và phân trần:
- Tôi có làm gì đâu. Tôi cốt xuống xem con chó con của tôi thôi mà. Và
tôi đi qua đây thấy có ánh đèn.
- Hừ, tôi có quyền thắp đèn chớ. Thôi bước ra đi. Tôi không được vào trại
các người, vậy các người cũng đừng vào đây.
- Vì sao bác không được vào trên ấy?
- Vì tôi là dân đen chớ sao? Chúng đánh bài ở dưới kia kìa, nhưng tôi, tôi
không được chơi, bởi vì tôi da đen. Chúng nói là tôi hôi. Hừ, cho anh hay
là, theo tôi, chính tụi anh mới hôi.
Lennie chưng hửng, buông thõng hai bàn tay thô kệch xuống:
- Họ xuống tỉnh hết cả rồi. Bác Slim, anh George và hết ráo mọi người.
Anh George bảo tôi phải ở lại đây và không được làm bậy. Tôi qua đây thấy
có ánh đèn.
- Rồi sao, anh muốn gì?
- Không... tôi thấy ánh đèn, tôi tưởng là có thể ghé vào ngồi một lát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.