CỬA ĐỊA NGỤC - Trang 105

ông cũng vậy, nếu ông quan tâm đến cô ta đúng theo tôi phỏng đoán.
Tôi gật đầu thú nhận:
- Vâng, ông đoán đúng. Tôi sẽ cố tìm cho ra sự thật.
Anson bước vào đúng lúc tôi rời khỏi bàn sau bữa điểm tâm. Ông ta chận
tôi lại ở giữa đường và bảo:
- Dunbar, tôi muốn bàn với ông về một công chuyện làm ăn ngay sáng hôm
nay, nếu ông rảnh.
- Bất cứ lúc nào trước mười hai giờ trưa.
- Hay lắm. Mình sẽ nói chuyện trong phòng tôi vào khoảng mười một giờ
được chứ?
- Vâng, tôi sẽ đến.
Tôi đi dạo một mình trên boong cho tới gần mười một giờ trưa. Đoạn tôi
xuống phòng của Anson ở mạn lái của boong chính. Ông ta hỏi tôi trong
lúc tôi ngồi xuống.
- Tôi xin mời ông một ly rượu trước đã? Tôi có một thứ Brandy ngon tuyệt:
Martell.
- Không, cám ơn ông. Tôi có hẹn uống cocktail với một người bạn vào lúc
mười hai giờ.
- Thế thì tôi xin phép tiếp tục uống thứ này vậy.
Nói đoạn, ông ta cầm một ly nước cam trên chiếc bàn bên cạnh ông ta và
uống từng ngụm nhỏ. Sau đó, ông ta lấy một hộp xì-gà trong hộc bàn, mở
ra và đưa mời tôi.
- Không, cảm ơn ông. Tôi chỉ quen hút ống điếu.
Ông ta mỉm cười.
- Đây là xì-gà hiệu Upmano. Chắc ông không thích vì chính trị?
- Tôi không có ý nghĩ gì hết. Nhưng có lẽ ông không phải mời tôi đến để
đàm luận về các thứ xì-gà của nước Cuba?
- Ông đoán hoàn toàn đúng. Quả thật không phải vậy. Tôi sẽ vào ngay vấn
đề chính yếu.
Ông ta duỗi đôi chân dài ra phía trước mặt và gác chéo mắt cá lại, nhìn
xuống đôi giày ống bóng loáng bằng da của mình. Giày được đóng một
cách tuyệt đẹp, mỏng và mềm đến nỗi một cử động nhỏ nhất của chân ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.